GƯƠNG VỠ - Trang 3

B

CHƯƠNG 1

à Jane Marple ngồi bên cửa sổ quay ra vườn mà thời xưa bà
rất hài lòng. Cách đây không lâu lắm. Ngày nay bà nhìn nó
mà lòng trĩu buồn. Bà không thể làm vườn được nữa. Bà
không thể cuốc đất, trồng cây, nếu cố gắng thì bà chỉ có thể
tỉa vài cành chỗ này, chỗ khác. Ông già Laycock tới đây một
tuần ba lần để trông coi vườn tược. Nhưng lão làm theo ý

thích của mình chứ không làm theo ý chủ. Bà Marple biết rất rõ mình cần đòi
hỏi những gì ở người làm vườn. Lão Laycock có cái tài: vui vẻ vâng lời,
nhưng không làm theo.

- Bà có lý, thưa bà. Đậu trồng góc vườn, còn hoa thì dọc theo tường. Tuần
sau tôi sẽ làm việc này.

Những lời xin lỗi của lão Laycock thì bao giờ cũng hợp lý như viên đại úy
George trong truyện Ba người trên con tàu từ chối không chịu đi biển. Lúc
này thì thời tiết xấu, lúc khác thì có gió tây tệ hại hơn gió nam nhiều. Lão
Laycock thì vin vào thời gian - khô hanh hoặc ẩm thấp hoặc rét quá. Nếu
không thì lão lấy cớ còn có những cây khác quan trọng hơn (thường là đối
với su-hào đặc biệt là su hào giống Bruxelles mà lão thích trồng đại trà).
Những nguyên tắc và cách làm việc của lão rất đơn giản khiến không một
người chủ nào có thể đuổi lão được. Cần phải có trà đặc, pha thêm nhiều
đường, thì mới có thể làm cho lão cố gắng hơn: nhặt cành khô để làm chổi
quét trong mùa thu, có những bó hoa cúc, hoa xôn vào mùa xuân.

Công bằng mà nói thì lão rất gắn bó với chủ, thể hiện ở chỗ lão áp dụng
những cải tiến trong nghề làm vườn, (với điều kiện công việc không quá nặng
nhọc) trồng rau, vì rau đối với lão là cơ sở chủ yếu của cuộc sống. Hoa là thú
vui của những phụ nữ lười biếng. Lão bày tỏ sự trung thành bằng cách tặng
những bó hoa cúc, hoa xôn mà lão thích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.