GƯƠNG VỠ - Trang 77

trí. Có thể đây là trường hợp ông vừa nói. Phần tôi, tôi phải thú nhận là mình
không chú ý. Tôi chỉ nhớ, hình như bà ấy đã trả lời rất nhanh bà Badcock.
Tôi cho rằng người ta đã nhận xét sai.

- Sự chú ý của bà ta có lẽ là ở việc khác ư?

- Có thể, nhưng tôi cho rằng do vợ tôi đã mệt mỏi.

Craddock yên lặng một lúc. Qua cửa sổ ông nhìn đồng cỏ và rừng bao quanh
Gossington, nhìn những bức họa trên tường và cuối cùng quay về phía ông
Rudd. Ông ta vẫn nhìn ông, không hơn. Ông ta tỏ ra lịch sự và hoàn toàn
thoải mái tuy Craddock cho rằng sự thật không phải như thế. Đây là con
người đặc biệt, ông ta chỉ nói những câu đã được chuẩn bị chu đáo, ít nhất
đây là chơi ván bài lật ngửa.

- Ông có nghĩ rằng cái chết của bà Heather Badcock là một sự nhầm lẫn
không? Rằng người được ngắm là vợ ông kia, đúng không?

Yên lặng. Thái độ của ông Rudd vẫn y nguyên và sau một hơi thở dài ông ta
nói bằng giọng bình tĩnh:

- Phải, ông rất có lý, ông thanh tra. Tôi đã nghĩ như vậy ngay lúc đầu.

- Nhưng ông đã không nói gì với ông thanh tra Cornish cũng như khi làm
biên bản. Tại sao?

- Về phần mình, tôi chỉ có thể trả lời với ông rằng đây chỉ mới là một giả
thiết, chưa dựa trên một chứng cứ nào. Những sự việc đưa tôi đến kết luận ấy
có thể đưa tôi ra trước công ỉý, và tòa án là người có toàn quyền xem xét. Về
cá nhân, tôi không quen bà Badcock. Bà ta có thể có kẻ thù, họ lợi dụng cơ
hội ấy để đầu độc bà, dù rằng thời gian và địa điểm được lựa chọn là rất kỳ
cục. Nhưng cũng có thể như vậy, vì trong một cuộc gặp mặt đông người làm
cho công cuộc điều tra khó khăn hơn. Tất cả cái này đều là sự thật, và tôi đã
thành thật nói với ông, ông thanh tra. Không phải vì cái đó mà tôi yên lặng.
Tôi chỉ muốn vợ tôi không hiểu rằng bà ấy suýt nữa thì bị đầu độc, rằng bà ấy
đã đi sát đến cái chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.