HẠ ĐỎ - Trang 53

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

Tôi hít một hơi đầy lồng ngực:

- Út Thêm có thích đọc truyện không? Tôi có nhiều truyện lắm. Toàn truyện hay không hà.

Tôi tính giở mửng cũ. Nhưng Út Thêm không phải là nhỏ Thơm. Nó làm tôi chưng hửng:

- Út không thích.
Tôi nuốt nước bọt:

- Truyện mà không thích?

- Ừ.

Tôi cắn môi:

- Chứ Út Thêm thích gì?

- Út cũng... không biết.

Giọng Út Thêm ngập ngừng. Nó nói kiểu đó khác nào nó đánh đố tôi. Nó còn không biết nó
thích gì thì chỉ có trời mới biết. Tôi không phải là trời. Do đó, tôi chuyển đề tài:

- Ngày mai Út Thêm có đi xay thóc nữa không?

- Không.

- Ngày mốt?

- Mốt cũng không.

Tôi hỏi và nghe tim mình thót lại:

- Vậy chẳng bao giờ Út Thêm đi ra ngoài này à?
Út Thêm cười. Nó khoe răng khểnh:

- Ngày nào mà Út chẳng đi ngang đường này. Út đi chợ trên Bình Trung.

Út Thêm thông báo tin đó một cách vô tư. Trong khi đó, tôi tưởng như nghe một lời... hò

hẹn. Đầu tôi choáng váng. Lòng tôi tràn ngập hân hoan. Tôi thầm cảm ơn chợ Bình Trung.

Tôi cảm ơn chợ Bình Trung đã nằm ở... Bình Trung, để Út Thêm mỗi ngày phải đi ngang ngõ

trúc. Chứ nếu chợ Bình Trung chơi xỏ tôi bằng cách nằm ngay xóm Miễu thì suốt đời tôi

đừng hòng gặp lại Út Thêm.
Trước niềm vui choáng ngợp đó, tôi đâm ra dạn dĩ:

- Ngày mai tôi đợi Út Thêm ở đây nghen?

- Chi vậy ?

Câu hỏi cắc cớ của Út Thêm khiến tôi chết đứng. Đang hào hứng ba hoa, tôi bỗng ngậm tăm.

Hệt như chiếc xe đang chạy ngon trớn bỗng vấp phải ổ gà. Nhưng tôi không giận Út Thêm.

Nhìn vẻ mặt thành thật của nó, tôi biết nó không cố ý kê tủ đứng vào miệng tôi. Út Thêm là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.