HẠ ĐỎ - Trang 69

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

nhảy nhót để tránh những hòn đất của nó.

Trong khi tôi đinh ninh sẽ nát xương trước trận phục thù của thằng Dư thì Út Thêm thình

lình xuất hiện. Có lẽ những tiếng hò hét của thằng Dư đã làm Út Thêm chú ý. Vừa ló đầu ra

khỏi cửa, thấy thằng Dư đang tấn công tôi tới tấp, Út Thêm hoảng hốt kêu to:
- Dư, em làm gì vậy ? Có thôi ngay đi không ?

Dư buông tay xuống. Nhưng mặt nó vẫn hầm hầm:

- Ai bảo hôm trước ảnh đánh em. Ảnh về hùa với tụi xóm ngoài.

Út Thêm nạt:

- Em lúc nào cũng ham đánh nhau! Chị méc mẹ bây giờ!

Dư nhìn tôi gườm gườm:

- Hôm nay ảnh còn đi do thám...
Tôi dở khóc dở cười:

- Đâu có! Hôm nay tôi đến đây là để... để...

Thấy tôi ngượng ngập, Út Thêm mỉm cười đỡ lời:

- Anh Chương đến thăm chị đó. Ảnh là bạn chị mà.

Dư hung hăng, nhưng biết nghe lời chị. Nghe Út Thêm nói vậy, nó bỏ đi liền, mặc dù nét mặt

vẫn giữ vẻ lầm lì, bực bội.

Út Thêm quay sang tôi, giọng phân trần:
- Thằng Dư đánh nhau tối ngày! Út la hoài mà nó không chịu bỏ!

Út Thêm thừa biết tôi từng đánh nhau với thằng Dư. Nó cũng biết tôi là thủ phạm đã bắn bể

đầu em nó. Nhưng nó tảng lờ. Nó coi tôi là người lớn. Điều đó khiến tôi vừa cảm kích lại vừa

sượng sùng. Tôi chẳng biết nói gì, đành nhe răng cười gượng gạo.

Út Thêm gỡ bí cho tôi:

- Anh vô nhà chơi đi! Anh vô nhà, Út gọt đu đủ cho anh ăn!

Út Thêm giống hệt nhỏ Thơm. Nó làm như tôi lúc nào cũng đói bụng.
Bỏ tôi ngồi một mình trên phản, Út Thêm chạy ra sau hè. Lát sau, nó bưng một đĩa đu đủ

vàng lườm đặt trước mặt tôi. Út Thêm không đãi tôi theo kiểu của thằng Nhạn. Nó gọt vỏ và

cắt ra từng lát đàng hoàng.

- Anh ăn đi! - Thấy tôi ngồi im, Út Thêm giục.

- Út Thêm cũng ăn chứ?

- Út ăn hoài! Ngày nào cũng ăn, Út ngán lắm rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.