HẠ ĐỎ - Trang 78

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

- Vậy là mày không trách tao hén?

- Trách chuyện gì?

- Thì chuyện tao dạy học cho thằng Dư đó.

Dế gật đầu:
- Em đã nói rồi. Em có trách anh bao giờ đâu. Chị em thằng Dư không được đi học như tụi

em, tội cho tụi nó. Bây giờ anh dạy cho chị Út Thêm và thằng Dư học là tốt chứ sao.

- Mày nói thật đấy chứ? - Tôi nhìn Dế, ngờ vực.

- Anh không tin hả ? Anh chờ đó, để em lấy cái này cho anh coi.

Nói xong, Dế chạy vù vào nhà. Lát sau, nó cầm ra đưa tôi hai cuốn tập.

- Gì vậy ?

Dế giúi hai cuốn tập vào tay tôi:
- Em gửi cho chị em thằng Dư.

Tôi như không tin vào mắt mình. Trước nay, Dế là đứa hăng đánh nhau nhất trong bọn. Lúc

nào nó cũng dọa phục thù tụi thằng Dư. Vậy mà hôm nay...

Như đọc được nỗi băn khoăn trong đầu tôi, Dế mỉm cười giải thích:

- Từ hôm thằng Dư cản không cho tụi xóm Miễu hành hung anh Nhạn, em không thù nó

nữa. Nó tốt với mình thì mình phải tốt lại chứ!

Hóa ra vậy. Nếu thằng Dư nghe được những lời Dế vừa nói, hẳn nó sung sướng lắm. Tôi xúc
động lật lật hai cuốn tập trên tay và ngạc nhiên kêu lên:

- Ơ! Sao hai cuốn tập này mỏng dính vậy ?

Dế gãi đầu, bối rối:

- Đây là hai cuốn tập cũ của em. Những trang có chữ, em xé đi rồi!

- À, ra vậy! Nhưng không sao đâu! - Tôi gật gù - Nếu thằng Dư biết mày gửi tập cho nó học,

chắc nó cảm động lắm! Nó không ngờ mày là một đứa dễ thương như vậy!

Nghe tôi khen, Dế đỏ mặt lảng mất.
Tôi nhìn theo Dế, lòng bâng khuâng khó tả.

Tôi không ngờ nhỏ Thơm cũng biết chuyện dạy học của tôi.

Một buổi sáng, lúc tôi đang ngồi trong bếp rang đậu phộng, nhỏ Thơm thình lình xuất hiện.

- Ơ, Thơm! - Tôi kêu lên, rồi nhác thấy cuốn sách nó đang cầm trên tay, tôi hỏi - Thơm đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.