HẠ MẠCH 86 ĐỘ - Trang 111

- Nói đi, không phải chị muốn trèo tường đấy chứ?

Văn Hạ nện cho cậu ta một cái, trừng mắt nhìn:

- Trèo cái đầu cậu ấy. Tôi làm gì có thời gian. Đó là anh học khóa trên

tôi. Cậu nói xem, tại sao người hiện đại có thể tự giày vò mình như vậy? Có
chuyện hay không có chuyện đều li hôn. Cậu không biết đâu. Hồi đó, họ
cực kì yêu nhau, đến giáo viên cũng không ngăn cản được. Người ta cái gì
cũng xuất sắc, cuối cùng cùng nhau thi đạt điểm cao. Tốt nghiệp, họ lấy
nhau. Lẽ đương nhiên, chuyện của họ giống như chuyện cổ tích vậy.

Mèo con ngồi trước mặt nhìn cô nói:

- Chị đấy, chị vẫn nghĩ hiện thực xã hội quá lí tưởng. Tô Mạch luôn

bảo vệ chị như vậy. Chị vốn không biết rốt cuộc xã hội này tàn khốc đến
thế nào đâu. Tình yêu như vậy có lúc sẽ khó mà sinh tồn được.

Văn Hạ không nói thêm nữa vì cô không đồng tình với lời nói của

Mèo con. Tình yêu là thứ quan trọng nhất trong cuộc đời của cô. Sự nghiệp
là vật điều chỉnh cuộc sống. Nếu cô vì cái gọi là sự nghiệp mà vứt bỏ tình
yêu, vứt bỏ Tô Mạch thì không thể. Nhưng Tô Mạch thì sao? Anh cũng như
vậy không? Dạo này anh càng lúc càng bận hơn. Cô cảm thấy họ đang dần
xa nhau. Vì mỗi lần về nhà đều cãi nhau. Không được. Để giữ gìn tình yêu
của mình, cô nhất định phải trở về và làm cho Tô Mạch hiểu. Đúng rồi. Cô
phải quyết tâm trở thành một người con gái tốt hiểu chuyện, ngoan ngoãn,
khéo léo.

Buổi tối, khi về nhà, Tô Mạch vẫn về rất muộn, Văn Hạ vẫn cố tỏ ra

vui vẻ. Dường như lúc sáng cô đã nghĩ như thế, cô phải kiên trì giữ gìn tình
yêu của mình. Cô biết rõ là mình ngang bướng nhưng cô muốn xem liệu cô
có thể có được người đàn ông bao dung vô điều kiện với tất cả mọi ngang
bướng của cô không? Tô Mạch đã làm rất tốt. Mặc dù anh sẽ giận dỗi cãi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.