HẠ MẠCH 86 ĐỘ - Trang 181

Mộc Du nhìn khuôn mặt trắng bệch của Cẩm Sắt, thở dài buồn bã nói:

- Em cũng không biết nữa. Hôm qua, chị ấy và anh rể đã ly hôn. Khi

về, chị ấy nhốt mình trong phòng không ăn không uống, cũng không thèm
để ý đến em. Em gõ cửa thế nào chị ấy cũng không mở. Hôm nay, em nghe
trong phòng có tiếng động. Em đẩy cửa vào thì nhìn thấy chị ấy nằm trên
sàn nhà, khóe miệng toàn là máu nhưng chị ấy vẫn kéo em không chịu để
em gọi điện cho anh rể. Em cũng không biết thế nào? Rốt cuộc thế nào. Sao
lại thành ra như vậy?

Mộc Du kể lại, dường như cô ấy lại trông thấy cảnh tưởng đáng sợ đó.

Cô ấy ôm lấy đầu lắc mạnh giống như muốn xua ký ức buồn đó đi.

- Rốt cuộc là tại sao họ lại ly hôn? - Văn Hạ bình tĩnh hỏi. Trước đây,

cô luôn ngây thơ cho rằng, những người yêu nhau sẽ mãi ở bên nhau, nên ở
bên nhau nhưng trải qua ngày hôm nay, cô biết có rất nhiều sự hiểu lầm, sự
thất vọng, những cái cớ khiến những người yêu nhau chia tay. Chẳng phải
cô cũng là một trong số đó sao?

- Em không biết. Chị ấy không chịu nói. Em đã hỏi rất nhiều lần rồi.

- Vậy đừng nói với anh rể em vội. Đợi ngày mai chị Cẩm Sắt tỉnh lại

rồi chúng ta sẽ khuyên nhủ chị ấy. - Văn Hạ cảm thấy qua ngày hôm qua,
cô đã trưởng thành lên rất nhiều, hiểu được nhiều đạo lý. Tuy rằng cô vẫn
tùy hứng nhưng cô biết, không ai chấp nhận sự tùy hứng của bạn một cách
vô điều kiện. Nếu có thì người đó rất yêu bạn.

Lần đầu tiên Tô Mạch bị Văn Hạ dập điện thoại, lòng rất buồn nhưng

anh vẫn thấy lo lắng. Muộn như vậy, chắc chắn là cô không đến nhà bà nội,
Tô Tịch anh cũng hỏi rồi. Rốt cuộc là thế nào đây? Hạnh phúc yên bình của
họ đi đâu rồi? Rốt cuộc điều gì đã phá tan sự yên bình của họ? Anh ngồi
yên hồi tưởng lại ký ức, tất cả mọi thứ trong căn nhà này, nụ cười, tiếng
khóc, sự ầm ĩ, nét đáng yêu, tất cả đều là Văn Hạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.