HẠ MẠCH 86 ĐỘ - Trang 239

Thấy vẻ ưu tư của cô, Tô Tịch cũng không khỏi xúc động:

- Haizzz! Chúng ta đều là trẻ con, những đứa trẻ không muốn trưởng

thành nhưng họ luôn nói chúng ta không hiểu chuyện, chúng ta không có
trách nhiệm. Ai biết được nỗi sợ trong lòng chúng ta chứ?

- Phải đấy, ai biết được chứ? – Văn Hạ phụ họa theo.

- Em biết. – Câu trả lời bằng giọng trong trẻo vang lên ngoài cửa đã

thu hút sự chú ý của Văn Hạ và Tô Tịch.

Ngẩng đầu lên thì hóa ra là thành viên chủ chốt khác của phái Thần

Long, Mộc Du mỉm cười bước vào.

- Sao mà em cũng mất tăm mất tích thế? Em bận việc gì hả? – Văn Hạ

hỏi cô ấy.

- Đọc sách ạ. – Câu trả lời của Mộc Du giống hệt Tô Tịch khiến Văn

Hạ cảm thấy không biết liệu có phải mình đã xa rời thời đại này không?

- Phải rồi, hai em sắp nghỉ hè rồi. Hai em định đi đâu chơi? Dạo này

hai em có gặp Minh Ưu không? – Văn Hạ nhớ ra đúng là đã lâu Minh Ưu
không đến. Bây giờ mình cô cũng có thể trông coi cửa tiệm này. Mèo con
có việc hay không cũng thường chạy ra ngoài, cậu ấy nói là đi tìm lý tưởng
cuộc sống của mình.

Lúc đó, tuy Mèo con học Thiết kế nhưng cậu ấy vẫn luôn nhấn mạnh

mình là một chàng trai lãng mạn yêu văn học. Văn Hạ cũng đã đọc bản
thảo của Mèo con. Rất có cảm xúc. Nói thế nào nhỉ? Lời văn hoa mỹ, bay
bổng vì những điều cậu ấy viết đều là truyện ly kỳ, hư ảo. Cô không hiểu,
thật sự không hiểu. Cô cũng chỉ dừng lại ở việc xem tiểu thuyết tình cảm.
Thế nên có lúc cô nghĩ, lúc nào rảnh rỗi, cô cũng có thể viết truyện về
mình. Cô cảm thấy, con đường tình yêu của cô có rất nhiều trắc trở, là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.