HẠ MẠCH 86 ĐỘ - Trang 94

Văn Hạ thì sao? Cô không để ý đến những thay đổi trong lòng Tô

Mạch. Cô vui vẻ và hạnh phúc giống như một người tràn trề hi vọng vào
tương lai. Cô muốn làm cửa tiệm của mình trở nên tốt nhất, muốn làm cho
tất cả mọi người đến cửa tiệm của cô đều cảm thấy hạnh phúc và vui vẻ.
Đương nhiên, kiếm tiền cũng rất quan trọng, nếu không cô hít gió Tây Bắc
để sống sao?

- Chị gái hình như không có khách đâu. - Mèo con chán nản bỏ ra

quầy nhìn Văn Hạ buồn bã quay người lại. Cậu thấy rất lạ! Từ sáng sớm,
tâm trạng người con gái này đã bắt đầu có vấn đề rồi, cả buổi cứ thẫn thờ
như vậy. Chẳng lẽ cô ấy bị sốc sao?

- Cậu có thấy ở đâu hơi trống, màu sắc hơi đơn điệu không? Không

phải cậu học thiết kế sao? - Văn Hạ chống cằm quay đầu hỏi Mèo con.

Mèo con quét mắt xem xét nói:

- Chị gái, chị giống người học thiết kế hơn em, vì em thật dự không

nhận ra điểm gì không tốt cả.

Văn Hạ trừng mắt nhìn cậu rồi bước đến quầy vỗ vài Mèo con khích

lệ:

- Đồng chí, chúng ta mới đi bước đầu tiên trong cuộc trường chinh,

đường còn rất xa, hãy cố gắng lên.

Mèo con đáng yêu chớp chớp đôi mắt to đen lúng liếng, cười nói:

- Ừm! Em là đồng chí nhưng em không muốn trường chinh. Em muốn

về nhà viết tiểu thuyết. Ít nhất em cũng không cần phải mắt to nhìn mắt nhỏ
như thế này.

- Mèo con chết tiệt! Cậu nói ai mắt nhỏ? - Văn Hạ nổi giận. Bình

thường cô luôn ghen tỵ hai chuyện, mắt to và vóc dáng đẹp. Mèo con lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.