HÀ NỘI BỂ DÂU - Trang 156

10

Hoa Ngọc Hà

Người dũng sỹ lòng đầy tin tưởng
Khi quên mình cho một chiến công
Nhân dân lòng muôn vàn yêu qúy
Dành cho anh lời vĩnh biệt cuối cùng
(Năm khủng khiếp – Victor Hugo)

C

ẩm Nhung dỡ chiếc mũ rơm rộng vành ra khỏi đầu, móc vào tay lái

xe, ngập ngừng đến gần anh lính gác cổng sân bay. Anh lính chăm chăm
nhìn cô gái trẻ trên mình đầy bụi cát:

- Chị đến tìm ai?
- Tôi muốn gặp anh Huỳnh Anh Dũng?
- Ở đơn vị nào?
Cẩm Nhung lục trong túi xách đưa ra chiếc phong bì. Anh ta liếc qua

rồi nhìn cô gái dò xét :

- Anh ấy làm nhiệm vụ gì?
- Lái máy bay!
Anh lính hỏi vặn :
- Chị với anh ấy là thế nào?
Cẩm Nhung ấp úng :
- Là… bạn!
Anh lính cười :
- Bạn cấp mấy mà dám vượt đường xa nguy hiểm đến tìm nhau lúc

này ?

Cẩm Nhung hơi khó chịu nhưng cố làm lành :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.