HÀ NỘI BỂ DÂU - Trang 61

nhớ nhung gia đình, phố phường, bè bạn và đặc biệt một bóng hình. Mồng
hai Tết được lệnh sớm mai mọi người cùng đi tải gạo. Đường rừng đến kho
đi – về gần 40 kilômét. Mỏi chân, người dẫn đường cứ bảo đi hai – ba «con
dao quăng»
là tới. «Con dao quăng» là đơn vị đo chiều dài rất mơ hồ của
người miền núi. Đến kho trời tối sập rồi. Ánh sáng của một chiếc đèn bão
tỏa ra từ trong nhà chỉ đủ nhận ra những bóng người nhập nhoạng. Tình cờ
nghe tiếng nói quen, tôi nhận ra người đồng môn, đồng chí và cũng là hàng
xóm cùng phố nữa. Lúc này gặp được cố nhân còn gì sướng bằng. Chúng
tôi được dịp hàn huyên thoả thích.

Thời gian này chiến sự biến chuyển nhanh chóng lắm. Chiến dịch

Xuân–Hè năm đó, ta vừa mở rộng vùng giải phóng xuống đồng bằng, vừa
tiến quân lên Tây bắc bao vây Điện Biên phủ. Càng thắng, người làm tình
báo càng nhiều việc. Trong khi chúng tôi đang điều nghiên để tổ chức đánh
vào Câu lạc bộ sỹ quan Pháp ở gần sân vận động Manzin (phố Hòang Diệu)
và đánh sập cầu Long Biên (Pont Doumère) cắt đứt đường giao thông huyết
mạch Hà Nội–Hải phòng thì rục rịch họp Hội nghị Genève nên có chỉ thị
hõan lại chờ. Hiệp định Genève vừa ký xong, chúng tôi được gọi xuống
Nam Định đã được giải phóng, nhận chỉ thị từ anh Vương Thừa Vũ và anh
Trần Vỹ chuẩn bị phối hợp tổ chức cho bộ đội ta vào tiếp quản Thủ đô và
công tác đặc biệt quan trọng là tìm người đánh theo giặc vào Nam chuẩn bị
hậu chiến lâu dài.

Ngày bộ đội tiếp quản Thủ đô, trong khi đoàn quân chiến thắng tiến

vào theo năm ngả cửa ô giữa tiếng cười xen tiếng khóc của người Hà Nội
sau ba ngàn ngày đêm nén lại thì tôi chỉ được làm nhiệm vụ bảo vệ ngầm
trên tuyến đường quanh bờ hồ Hòan Kiếm vòng lên Hàng Gai, Hàng Bông
tới Cột Cờ. Đứng lẫn trong đám đông người vui cuồng nhiệt tôi cũng muốn
bật khóc lên nhận ra thằng Nguyễn Tôn Đức trong bộ quân phục mới toanh,
ngồi trên chiếc xe jeep chiến lợi phẩm đi đầu dẫn đường đòan quân do anh
hùng Nguyễn Quốc Trị chỉ huy. Ngày nào hai đứa học sinh từ thành trốn ra
vùng kháng chiến lơ ngơ lớ ngớ đi vào khu căn cứ dò tìm đơn vị. Rồi mỗi
đứa mỗi ngả, bặt tin nhau. Tới hôm nay vui sướng thế này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.