HÀ NỘI BỂ DÂU - Trang 75

Hòa xoay mình xăm xăm tiến ra phía lộ. Năm người chúng tôi men

theo bờ ruộng giữ đúng cự ly đi theo cái bóng nhập nhoạng phía trước.
Cách lộ chừng vài chục mét, Hòa dừng lại dặn chúng tôi nằm chờ để cô
vượt lên quan sát. Con đường tối đen. Lâu lâu có chiếc quân xa tuần phòng
bắn vãi đạn vu vơ. Thời gian chờ đợi thật căng thẳng và hồi hộp. Tôi chợt
nhớ tới câu mật khẩu “cá chép” mà trong lòng có cảm giác nôn nao vơ vẩn.
Lúc lâu sau, Hòa quay lại nói rất nhanh:

- Các anh bám sát bên này bờ. Em vượt sang bên kia đường cái. Nghe

tiếng hòn đất em ném lại các anh vọt qua ngay!

Chúng tôi có cảm giác xuôi chèo, đều trong tư thế sẵn sàng. Bóng Hòa

nhấp nhô lên khỏi mặt đường, cao dần và cô lao về phía trước. Tôi nhổm
người lên cũng vừa lúc những loạt đạn từ phía bên kia bắn chéo cánh xẻ lên
mặt đường. Trong ánh đạn đỏ lừ, tôi thấy rõ bóng Hòa đổ sụp xuống. Như
một cái máy bật dậy, tôi lao lên giữa đường. Khẩu AK47 báng gấp trong
tay nhả đạn xối xả hết băng này tới băng khác. Đồng đội tôi cùng lao lên
tiếp ứng. Năm khẩu AK bắn liên hồi. Đám lính la lên hốt hoảng: “Bỏ mẹ
rồi… Chủ lực chúng mày ơi!”. Những tiếng chân người tháo chạy. Tôi
xông tới ôm thốc Hòa đang nằm úp sấp bên vệ đường và quay đầu chạy với
một mãnh lực phi thường. Tới bờ tre đầu thôn trước đó vừa ngồi đợi, tôi đặt
Hòa xuống. Người em mềm nhũn, những dòng máu vẫn còn ri rỉ. Anh em
vừa tụ đến, tôi lại vác xác người con gái lên đi không định hướng. Có ai đó
đỡ tôi mang khẩu súng và vượt lên trước dẫn đường. Chân vẫn bước đi mà
đầu óc tôi tăm tối ong ong như muốn nổ tung ra. Mãi tới khi có người nắm
tay giữ lại, tôi mới tỉnh ra và nhận thấy đang đứng giữa một sân chùa lạ.
Đồng đội đỡ xác Hòa đặt nằm ngay ngắn giữa sân. Chúng tôi ngồi quây
quanh xác người nữ du kích ấy. Ai cũng rã rời buồn bã. Tôi cởi chiếc áo
ngòai phủ lên xác Hòa. Dù trời đã khuya mà tôi không cảm thấy cái gió
lạnh giữa đêm đông. Bỗng từ phía sau chùa có tiếng chân người. Chúng tôi
đứng bật dậy tản ra. Một sư ông đi tới chỗ Hòa nằm. Chúng tôi đứng dậy.
Sư ông chắp tay cúi đầu nhìn người đang nằm đấy:

- Nam mô A di đà Phật! Nghe tiếng súng nổ, bản chùa biết là có sự

chẳng lành. Cầu cho vong hồn chúng sinh siêu thóat phiêu diêu miền cực

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.