HÀ NỘI CŨ NẰM ĐÂY - Trang 171

Bỗng Tâm để ý đến tiếng chân ai theo phía sau cô, rất gần, rất gần, chỉ

cách cô quãng ngắn. Không dám ngoảnh lại nhìn, nhưng cô biết chắc chắn
rằng kẻ đang theo cô là một người đàn ông vì tiếng giầy gõ mạnh và cô
ngửi thấy mùi thuốc lá thơm. Lòng hồi hộp, Tâm càng cố đi nhanh càng
thấy hai chân tựa hồ bị ríu vào nhau mà giầy thì như muốn tuột khỏi chân,
bắn về phía trước.

Cô lo lắng khi thấy kẻ kia định bụng theo mình. “Lúc phố phường vắng

vẻ này, một người đàn ông theo một người đàn bà để làm gì?... Ừ nhỉ! để
làm gì?” Câu hỏi ấy khiến mặt Tâm đỏ gay, chân Tâm cuống quýt hơn.
Nhưng thực ra lúc này Tâm sung sướng lắm. Tâm khẽ giơ tay lên vuốt lại
mái tóc, nắn lại vành khăn, kéo lại cổ áo. Tâm muốn móc túi lấy cái gương
nhỏ để đứng dưới cột đèn soi xem mình có vết nhọ nào ở má không, mình
có già lắm không mà khiến một người đàn ông theo nàng. Một người đàn
ông! một người đàn ông!

Tâm sung sướng vô ngần. Sự thật, từ thuở biết ngắm gương, biết mơ

mộng tới bây giờ cô mới được một người đàn ông theo đuổi, để ý cô.

Người ấy vẫn đi sau. Tiếng giầy gõ mạnh trên hè vắng, khói thuốc ngạt

ngào. Tâm đoán người ấy hẳn sang trọng lắm. Cô rẽ sang phố này, rẽ sang
phố khác, tiếng giầy và khói thuốc thơm vẫn cứ theo cô.

Tâm hồn Tâm mỗi lúc một mê man như bị một sức gì ám thị. Tâm muốn

kẻ kia tiến nhanh lên tí nữa, rồi đi ngang ngay cạnh cô cho cô đỡ lạnh. Cô
mong kẻ kia nói cho cô nghe những câu mà cô chưa từng được nghe một
người dàn ông nào nói. Cô sẽ lẳng lặng mỉm cười... không cự tuyệt, không,
cô sẽ không cự tuyệt người đàn ông nọ..., cô sẽ ngoan ngoãn... hỡi con
người lịch sự mà nhút nhát kia!

Nhưng người đàn ông ấy vẫn vô tình không nghe tiếng nói từ trái tim cô.

Người ấy vẫn nện mạnh gót giày đi sau, dần dần như gần cô hơn trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.