HẠ TÂN LANG - Trang 14

“Không dùng được nữa.”

Ninh Hoài Cảnh tiến lên vài bước, đi đến trước mặt y, cúi đầu cẩn thận

quan sát y, từ cái trán trơn bóng đến cái cằm đầy đặn. “Ta đã gặp qua
ngươi.”

Y bĩu môi, khẩu khí lười nhác. “Ta lừa ngươi làm gì chứ?”

Nói hết lời liền ngậm chặt miệng, thùy hạ mi mắt, cố gắng nuốt thứ gì

đó xuống cổ họng. Trưng ra bộ mặt chẳng sao cả, kỳ thực khi bị khi dễ vẫn
là muốn khóc, tiếc cho bộ văn phòng tứ bảo mới tinh kia của mình.

Ninh Hoài Cảnh nhìn y nâng tay áo hung hăng dụi mắt, trong đầu lập

tức hiện ra gương mặt năm đó dùng đôi mắt hồng hồng mà trừng mình,
bừng tỉnh đại ngộ, “Ngươi là người nhà của Trung Liệt Bá.”

“Ngươi, ngươi, ngươi… Ngươi gọi là…” Đầu lưỡi uốn vài lần mới

đem cái tên đã quên mất tiêu kia nhớ lại, “Ngươi gọi là Từ Khách Thu.”

Từ Khách Thu không lên tiếng, xem như thừa nhận.

Ninh Hoài Cảnh cau mày xem vết máu trên mặt y.

“Bọn họ thường xuyên đối với ngươi như vậy?”

“Không cần ngươi quan tâm.” Gạt bàn tay Ninh Hoài Cảnh đang đưa

tới, y hơi cúi đầu, lưng dựa sát vào cây cột, móng tay cào trầy một ít nước
sơn đen, giống như muốn dùng sức bấu sâu vào bên trong.

Cũng giống như năm đó sau hoa viên Hầu phủ, y càng đối với Ninh

Hoài Cảnh không hòa nhã, Ninh Hoài Cảnh lại càng cảm thấy y đáng
thương.

“Vấn Thu, Hàn Thu nhà các ngươi đâu? Bọn họ có biết không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.