HẠ TÂN LANG - Trang 155

răng cắn phải đầu lưỡi, đau đến không ngừng xuýt xoa.

Từ Khách Thu nhìn hắn một thân y phục lam nhạt, lại nhìn hắn đau

đến nhăn mặt nhíu mày, khóe miệng liền nhếch lên, nụ cười vẫn hệt như
những ngày xưa.

“Đúng vậy a, thật trùng hợp.”

Tưởng như có thể nghe rõ tiếng tim đập “thình thịch” trong lòng ngực,

tiểu Hầu gia tay chân luống cuống, tùy tay chỉ về phía trước.

“Ừ, trùng hợp, quá trùng hợp. Ta vừa định vào đó uống một chén.”

Ngẩng đầu, thấy chỗ mình chỉ là Xuân Phong Đắc Ý lâu, Ninh Hoài

Cảnh mặt mày trắng bệch, nhanh tay đổi hướng, chỉ vào Bát Tiên lâu bên
cạnh.

“Còn sớm, chúng ta vào uống một chén đi.”

Từ Khách Thu lại chối từ, nhấc tay chỉ gói thuốc mình vừa mua.

“Ta phải trở về sắc thuốc.”

Khẩu khí của y thực bình thường, không phải cố ý biểu hiện gì cả,

nhưng Ninh Hoài Cảnh lại cảm thấy trong lòng như bị ai véo một cái, lời
nói ra không khỏi mang theo mấy phần ghen tuông.

“Trong nhà không phải có nha hoàn sao?”

“Dù sao ta cũng rảnh.” Từ Khách Thu nói. Hiện tại thần sắc y thật

trầm tĩnh, an bình, không còn là tiểu dã miêu lúc nào cũng giơ vuốt dọa
người năm xưa nữa.

Ninh Hoài Cảnh có chút kích động, nghĩ muốn đưa tay hung hăng xoa

đầu y, nựng má y, nghe y mắng mình một tiếng “Ngu ngốc!”. Hắn tức giận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.