HẠ TÂN LANG - Trang 32

Ở phía bên kia, trong cái mâm đã muốn tràn đầy kim ngân châu báu

của gia nô, trên cái hộp gỗ của Ninh Hoài Cảnh, có đặt một tờ giấy mỏng.

“Thôi tiểu công tử tặng Ngọc cô nương tình thi tam khuyết (3 câu thơ

tình).”

Cả sảnh đường lập tức vang lên tiếng nghị luận.

Thôi gia Tam lang giỏi văn chương, một bút hạ xuống, vài nét đi ra, cả

trang giấy đã tràn ngập nỗi tương tư. Quan quan thư cưu, khiêm gia thương
thương, nguyệt hạ dao thai, tam khuyết tình thi chất chứa vô vàn tâm sự. Sa
đăng vàng nhạt như cháy mạnh hơn, mực đen, chấm bút, tùy ý rơi vào trang
giấy là một thiên tuyệt phú.

Tướng mạo anh tuấn bất phàm, dải lụa trên quan sa dài chấm đầu vai,

mi tựa viễn sơn, mục tựa hàm châu. Chữ viết ra cũng là long du phượng
tiềm, muôn hình vạn trạng. Dáng vẻ Phan An, tài sánh bằng Tử Kiến, tình
thâm như Tống Ngọc, cho dù thái độ có cao ngạo, hành sự ương ngạnh,
cũng không ngăn được nữ tử trong đô thành ngày đêm tâm tâm niệm niệm
một cái tên Thôi Minh Húc.

“Tài với tài*, ngươi nói mỹ nhân của ngươi thích loại nào?” Từ Khách

Thu say khướt, lảo đảo đến hỏi Ninh Hoài Cảnh.

(chữ “tài” đầu tiên là trong “tiền tài”, chữ “tài” sau là trong “tài năng”)

“Ngươi say.” Ninh Hoài Cảnh nhíu mày nhìn gương mặt đỏ bừng của

người đối diện, nghĩ muốn đưa tay sờ, nhưng lại bắt nhầm một khoảng
không.

Từ Khách Thu tựa lưng vào ghế ngồi, cười hắn hồ đồ, “Ha hả… ngươi

mới say.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.