một tờ gì đấy, đơn giản là giới thiệu công trạng của người kia cùng với
chuyện cưới xin, và chuyện sống chết. Chú Hai lật qua, tra thẳng tới Thiện
Thành Công, chú nói Thiện Thành Công là người thứ hai trong chi nhà
chúng ta, như vậy gia phả nhất định là ông ta sửa, tất nhiên cũng sẽ có tóm
tắt sơ lược.
Vừa mở ra xem, quả nhiên là có, Thiện Thành Công cũng chính là Ngô gia
A Đại đứng ra sửa phần mộ tổ tiên, có hai người vợ và ba người con trai.
Chú Hai nhìn thật cẩn thận tên vợ của ông ta, thốt lên:
"Có"
Chúng tôi tới hỏi chuyện gì vậy, chú bảo mọi người nhìn xem, hai bà vợ
này, người thứ nhất tên An thị, người thứ hai gọi là Hà thị. Sau đó lật về
xem gia phả, ba con trai Thiện Thành Công tất cả đều là do Hà thị sinh ra.
Tôi nói, vậy thì bà cả không có sinh con, bà cả là vô sinh. Điều này cũng
thực bình thường mà, lúc đó đâu đã có viện phụ sản Maria trị liệu các bệnh
hiếm muộn chứ.
Chú Hai lại bảo ông bác đem danh sách ghi chép phần mộ tổ tiên ra, từ tốn
giải thích: "Nhưng mọi người xem, trong phần mộ tổ tiên cùng với các quan
tài hợp táng, không phải An thị mà là Hà thị. Kể cả có là vô sinh thì cũng
không thể để vợ lẽ lên hạ táng thành bà cả được. Nhìn lại nữa, trong đây
cũng có sơ lược về cuộc đời của
Hà thị, bà ta là con gái thứ tư của Hà gia, chết lúc nào cũng được viết lại,
nhưng bà cả là An thị, tại sao lại không thấy ghi chép gì. Trong xã hội
phong kiến, tình hình như này không thể xảy ra được, nếu là Hà thị ỷ vào
con trai mà ngang ngược, Ngô gia còn có trưởng tộc, không đời nào để cho
bà ta làm chuyện phá lệ như vậy được, nếu bà ta phạm phải gia quy còn có
thể bị trầm gian (cho cạo đầu bôi vôi thả bè trôi sông ) nữa. Thế nhưng
chuyện này lại xảy ra, mọi người không thấy kỳ quái sao? Bà cả là An thị,
hình như là một người tàng hình vậy, vô cùng thần bí.". Nói hay như tiên
sinh dạy học vậy
😀