HẠC MINH GIANG HỒ - Trang 106

Đoạn Vân Tụ nhất thời không biết trả lời câu hỏi này như thế nào, dừng

trong chốc lát, mới đáp: “Tại hạ, tại hạ có chuyện cực kỳ quan trọng phải
làm, trước khi hoàn thành chuyện này, sẽ không nghĩ tới chuyện nhi nữ
thường tình...”

Sóng cuồn cuộn ở trong lòng Diệp Tú Thường cũng lặng đi một chút.

“Là chuyện quan trọng gì để Đoạn công tử coi trọng đến vậy?”

Trong lòng Đoạn Vân Tụ xin lỗi Diệp Tú Thường, nàng cũng không

muốn tiếp tục giấu diếm, nhưng sau khi cẩn thận suy nghĩ lại nói: “Thứ cho
tại hạ không tiện nói rõ, nhưng việc này đích thực cực kỳ quan trọng, vì nó,
ngay cả tánh mạng của tại hạ cũng có thể không cần.”

Diệp Tú Thường trong lòng hơi kinh ngạc, nhưng thấy thần sắc nghiêm

túc của Đoạn Vân Tụ, biết nàng cũng không có lừa gạt mình, nhưng nàng
cảm thấy được Đoạn Vân Tụ đối với mình không quá thân thiết, nên mới có
thể trả lời Ngụy Thiếu Khiêm khẳng định như vậy ---- không sai, nàng đã
từng nói qua chỉ muốn mình làm bằng hữu, nhưng một chút biến hóa cũng
không có sao? Chẳng lẽ chỉ có thể làm bằng hữu mà không thể là cái khác
sao? Ngày hôm qua nàng còn si ngốc nhìn mình, ánh mắt đầy tình ý ôn
nhu, đó không lẽ chỉ là ảo giác? Nghĩ đến đây, trong lòng Diệp Tú Thường
tràn đầy chua xót.

“Diệp cô nương, tại hạ không cố ý dối gạt, mà là tình thế bất đắc dĩ,

thỉnh Diệp cô nương tha thứ.”

Diệp Tú Thường đem chén trà vừa để xuống, nói: “Được rồi, là Tú

Thường vô lễ, cáo từ!” Nói xong, đặt chén trà xuống, cũng không quay đầu
lại rời đi Hoa Minh.

Đoạn Vân Tụ nhìn bóng lưng Diệp Tú Thường, trong lòng có chút đau.

Nàng cuối cùng hiểu được chính mình làm cho người ta hiểu lầm cái gì, mà
hiểu lầm kia trái lại cũng làm bị thương chính mình...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.