HẠC MINH GIANG HỒ - Trang 104

“Ngụy công tử thực thích Diệp cô nương?” Đoạn Vân Tụ trên mặt không

có biểu tình gì.

“Đúng vậy, ta từ năm mười sáu tuổi gặp nàng liền quyết định không phải

nàng thì không cưới, bất kể là ai, ta cũng sẽ không chắp tay đem nàng
nhường cho, kể cả ngươi!”

“Ngụy công tử không cần nhường, tại hạ cũng sẽ không cướp...”

“Ngươi nói cái gì?”

“Tại hạ là nói, Ngụy công tử không cần phải lo lắng, tại hạ chỉ muốn làm

bằng hữu với Diệp cô nương, không có ý gì khác, xin Ngụy công tử yên
tâm.”

Ngụy Thiếu Khiêm chấn động, khó mà tin được.

“Tại hạ đã sớm nói qua cùng Diệp cô nương, tại hạ đối với nàng, chỉ có

bằng hữu chi nghị, Ngụy công tử không tin, có thể đi hỏi.” Đoạn Vân Tụ
trong lòng có chút buồn bực, không muốn nói thêm nữa, xoay người rời đi.

Trong lòng Ngụy Thiếu Khiêm vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, nhưng vẫn

là không dám xác định, vì thế ngăn cản Đoạn Vân Tụ hỏi: “Ngươi dám thề
sao?”

Sắc mặt Đoạn Vân Tụ rất kém, “Tại hạ đã nói rất rõ ràng, giữa tại hạ và

Diệp cô nương, không có khả năng! Tin hay không, tùy Ngụy công tử!
Huống hồ tại hạ rất nhanh sẽ cáo từ rời đi, Ngụy công tử xin nhường
đường!”

Ngụy Thiếu Khiêm đứng ở nơi đó bất động. Đoạn Vân Tụ thân mình

nhoáng lên một cái liền lướt đi ra ngoài, không muốn gặp lại Ngụy Thiếu
Khiêm lần nào nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.