HẠC MINH GIANG HỒ - Trang 198

Nàng đứng ở nơi đó suy nghĩ thật lâu thật lâu, vẫn không cách nào tưởng

tượng được tình yêu giữa nữ tử với nữ tử ---- loại cảm tình này, thế nhân
không thể nào chấp nhận, Diệp Tú Thường ưu tú như vậy, bất luận là dung
mạo, tài hoa hay vẫn là gia thế, đều đủ để cho rất nhiều nam tử ái mộ, nàng
nên thành thân cùng với một nam tử môn đăng hộ đối, hưởng thụ hạnh
phúc mà nữ tử thế gian này nên có, nàng chỉ là một lúc hồ đồ, hoặc là nổi
hứng chơi đùa nên mới có thể hôn mình như vậy.

“Tú Thường, chúng ta chỉ là bằng hữu, đúng không...” Nàng sáp sáp

cười, giơ lên khăn lụa, buông tay ra, khăn lụa rơi vào nước sông, trôi xuôi
theo dòng. Nước dưới chân cuồn cuộn chảy, cũng không để ý tới người trên
bờ thương sầu, ánh trăng in bóng nàng trên mặt đất, lại càng tăng nỗi thê
lương.

Nàng nhìn thấy khăn lụa càng trôi càng xa, muốn biến mất trong tầm mắt

chính mình, nàng vội bay lên lướt trên mặt nước, nhặt khăn lụa phi thân
nhảy lại lên trên bờ.

Nàng nhìn khăn lụa trong tay, lòng rối như tơ vò.

Đoạn Vân Tụ ở bờ sông đứng một đêm, Diệp Tú Thường ở trong phòng

chờ một đêm. Nàng chờ mong Đoạn Vân Tụ trở lại, rồi lại sợ hãi Đoạn Vân
Tụ trở lại chất vấn chính mình. Nàng đến đẩy cửa sổ ra, để gió lạnh thổi lên
thân thể, muốn mượn này xua đi hoảng loạn trong lòng, ai ngờ lại nghĩ tới
nơi này rét lạnh như thế đêm qua Đoạn Vân Tụ ở bên ngoài có thể hay
không đông lạnh rồi...

Nàng thực hối hận mình nhất thời xúc động đi hôn Đoạn Vân Tụ, nếu

không, cũng không cần phải đối mặt với xấu hổ như thế, nhưng là, nàng
cũng từ lần nhất thời này hiểu rõ được chính mình đúng là vẫn chưa chặt
đứt được ý nghĩ xằng bậy kia ---- nó chỉ là bị mình đè nén tới chỗ sâu nhất
của đáy lòng, lúc đó nhờ vào sức mạnh của rượu trùng kích tạo cơ hội cho
dị động kia nổi lên, giương nanh múa vuốt khống chế lòng nàng. Nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.