HẠC MINH GIANG HỒ - Trang 280

không thôi. Nhưng mà, điều này cũng nhắc nhở bản thân nàng, Đoạn gia
hiện tại chỉ còn lại mỗi nàng sống sót...

Diệp Tú Thường nghiêng người ôm lấy Đoạn Vân Tụ, muốn cho nàng

chút ấm áp để nàng mạnh mẽ hơn.

Đoạn Vân Tụ cảm nhận được tâm ý Diệp Tú Thường, vì thế hồi thần,

nói: “Ta không sao.”

Diệp Tú Thường buông nàng ra, thấy thần sắc của nàng trở nên cung

kính.

“Ta muốn dập đầu bái tế họ.”

Diệp Tú Thường gật gật đầu.

Đoạn Vân Tụ cúi đầu, lạy ba cái.

Khấu đầu xong, đột nhiên trường Cầm được khắc bằng bạch ngọc này

khẽ động, ở giữa thân cầm lộ ra một cái lỗ hình chữ nhật. Đoạn Vân Tụ hơi
kinh ngạc, đứng dậy nhìn, phát hiện trong lỗ có đồ vật gì đó. Nàng đưa tay
lấy ra, là một quyển giấy da.

Mở ra nhìn bìa giấy da này, nàng vừa kinh ngạc lại vừa vui mừng ----

nguyên lai chính là thứ nàng đang tìm “Kinh Hạc Kiếm Pháp”! Chỉ thấy
trên bìa trang sách viết lên: “Người có thể dập đầu ba cái ở nơi này, hoặc là
người của Đoạn gia ta, hoặc là hạng người kính cẩn lương thiện, tặng nhữ*
(ý nói là người nào đó) kiếm pháp, vệ đạo trừ gian diệt ác! Nếu làm chuyện
bất nghĩa tất bị trời diệt!”

Đoạn Vân Tụ xem hết trên bìa trang sách, mới biết là mình trong lúc vô

tình đã giải khai cơ quan mà tổ tiên bố trí mới tìm được kiếm phổ. Nàng
kích động giữ chặt Diệp Tú Thường nói: “Ta tìm được rồi! Ta đã tìm được
kiếm phổ rồi! Tìm được rồi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.