HẠC MINH GIANG HỒ - Trang 376

Mà ở chân trời một con cô hạc giãn ra hai cánh hướng đến cửu thiên bay

đi...

Từ nay về sau, không gặp lại nữa...

Diệp Tú Thường ôm ngực ngồi xuống, đau đến không còn cảm giác. Vì

cái gì Đoạn Vân Tụ lại xuất hiện như vậy, hơn nữa còn nói với mình nàng
muốn đi, từ nay về sau, không gặp lại...

Ngươi ở trong mộng, vì sao vô khiên vô quải* (không quan tâm lo lắng)

như vậy, lãnh đạm như vậy? Ngươi nói chúng ta, là một sai lầm tươi đẹp?
Nếu là sai lầm, vậy tại sao lại xảy ra, phải làm như thế nào mới có thể sửa
chửa? Ngươi phá không mà đi, lưu lại mình ta, lẻ loi một người? Làm sao
ngươi có thể nhẫn tâm như vậy!

Nàng khó có thể kiềm chế nỗi đau, làm thế nào cũng không ngủ lại được.

Khi phương Đông hừng sáng, nàng rốt cục làm ra quyết định ---- cẩm y

ngọc thực có thể không cần, thanh danh hiển hách có thể bỏ qua, mà phụ
thân, máu mủ tình thâm, chờ mình cùng nàng bên nhau sau này sẽ có một
ngày phụ thân sẽ tha thứ cho mình, sau đó trở về tẫn hiếu, mà nàng, giống
như đã muốn dung nhập vào máu của mình, bất kể như thế nào, không thể
dứt bỏ... Tuyệt không thể, chịu đựng cô đơn như vậy! Chẳng sợ ngươi là
Tiên Hạc chuyển kiếp ngộ nhập phàm trần, kiếp này ta cũng phải đem
ngươi, buộc chặt bên cạnh ta...

Cho nên sau khi trãi qua nhiều tranh đấu, Diệp Tú Thường quyết định,

lựa chọn Đoạn Vân Tụ, mà nàng cũng không nỡ để Đoạn Vân Tụ tiếp tục
lo lắng ---- nàng hiểu rõ tính khí Đoạn Vân Tụ, cho dù trong lòng đã dậy
lên sóng to gió lớn nhưng trên mặt vẫn là gió êm sóng lặng, không biết rằng
tim mình máu đã chảy ào ạt. Vì thế nàng vội vàng chạy đi tìm Doạn Vân
Tụ, nhưng tới khi nhìn thấy nàng mới ý thức được, chỉ có bản thân nàng là
tự mình lo lắng thái quá ---- nàng cùng biểu muội Sở Dao đứng chung một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.