HẠC MINH GIANG HỒ - Trang 390

mình, tuy rằng rất đẹp, nhưng mà tại sao tâm của mình lại vừa đau vừa
xót...

Diệp Viễn Khâm lại trấn định rất nhiều, nhưng cũng rất bất ngờ vì hai

người này kìm lòng không đậu mà cảm thấy giật mình ---- may mắn là
mình và Sở Dao nhìn thấy, nếu như bị hạ nhân thấy được, hai người chung
quy vẫn là chưa thành thân, này nếu tin đồn truyền ra, thanh danh nữ nhi
gia cũng không tốt.

Hắn giả vờ khụ một tiếng, kinh động đến hai người đang quấn quýt si

mê.

Đoạn Vân Tụ nghe được ho khan mới kịp phản ứng có người đến, cũng

âm thầm kinh ngạc ---- bình thường mình cực kỳ cảnh giác, có người đến
gần mình rất nhanh sẽ phát hiện, hôm nay thế nhưng lại không có cảm giác,
xem ra, thật là kìm lòng không đậu mà quên hết tất cả.

Nàng lại mới phát hiện nơi này không phải là Hoa Minh nơi mình ngụ,

lập tức muốn buông người ra, nhưng liền ngừng ngay ý nghĩ này, bởi vì
nàng đột nhiên không muốn né tránh, nàng muốn hướng toàn bộ người
trong thiên hạ tuyên cáo người trong lòng nàng - nữ tử thanh tú mỹ lệ này
là của nàng, mặc dù Đoạn Vân Tụ nàng cũng là nữ tử! Bởi vậy nàng chỉ là
rời môi Diệp Tú Thường, nhưng vẫn tiếp tục ôm nàng, ghé sát vào tai nàng
nhẹ nhàng mà nói: “Chúng ta bị người nhìn thấy, nàng nói làm thế nào mới
tốt?”

Diệp Tú Thường thập phần kinh ngạc, oán trách nhìn đến người gần

trong gang tấc ---- từ khi nào thì cái người hay thẹn thùng này lại trở nên
đường hoàng như vậy?

Nàng xem thấy ca ca của mình cùng biểu muội đứng ở cách đó không xa,

xấu hổ đến không biết nói gì cho phải, đẩy Đoạn Vân Tụ, trên mặt thoáng
hiện nét ửng đỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.