HẠC MINH GIANG HỒ - Trang 431

Đoạn Vân Tụ lại nghiêng đầu dừng ở Diệp Tú Thường, nói: “Chúng ta

đã rất hạnh phúc rồi, ông trời sẽ ghen tỵ, cho nên phải lấy vài thứ để đổi. Ta
cuộc đời này thân không có vật gì bên người, Linh Ẩn kiếm tuy là bảo
kiếm, nhưng cũng là của sư phụ, thời gian còn lại chỉ ở bên nàng, đành phải
lấy hạnh phúc đời sau để đổi rồi...”

Tuy rằng kiếp sau mờ ảo, nhưng mà phần lớn thế nhân đều là tin chắc có

kiếp sau, hơn nữa thường thường chờ mong kiếp sau hạnh phúc, mà Đoạn
Vân Tụ lại nói lấy hạnh phúc đời đời kiếp kiếp để đổi, chẳng phải là đem
hạnh phúc đời sau của chính mình đều mất đi sao?

Hốc mắt Diệp Tú Thường đã ươn ướt, “Hảo, ngươi đã nguyện ý dùng

hạnh phúc đời đời kiếp kiếp để đổi, ta cũng nguyện ý.” Rồi hướng lên minh
nguyệt cầu xin nói: “Tiểu nữ tử cùng Vân Tụ, cuộc đời này nghịch thiên mà
đi, nếu nhất định phải trả giá thật nhiều, thỉnh thượng thiên rũ lòng thương,
để cho ta cùng nàng đời đời kiếp kiếp cùng một chỗ, vô luận là biến thành
súc sinh, biến thành tảng đá, hay là biến thành tên khất cái, cũng làm cho ta
cùng nàng cùng một chỗ, vĩnh viễn không chia lìa...”

Nói xong mắt hai người đẫm lệ mông lung, đối với minh nguyệt quỳ

xuống, liên tục tam bái.

Sau Đoạn Vân Tụ đứng lên cười nói: “Hôm nay ngày tốt như vậy, xem

hai chúng ta, như thế nào giống như muốn sinh ly...” Còn chưa nói xong
môi đã bị bàn tay Diệp Tú Thường che kín.

“Hảo hảo, lỗi của ta, sẽ không nói như thế nữa.”

Diệp Tú Thường buông tay, lại bị Đoạn Vân Tụ bắt được, liền rơi vào

vòng tay ấm áp ôm vào trong ngực.

“Tú Thường nàng có biết hay không, kiếp này có thể gặp nàng, là ta có

bao nhiêu may mắn...” Đoạn Vân Tụ ghé vào bên tai nàng, nhẹ nhàng mà
nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.