HẠC MINH GIANG HỒ - Trang 429

Diệp Tú Thường nhìn thấy người hướng mình đi tới, chỉ cảm thấy hơi

thở bị kiềm hãm ---- đôi đồng tử xinh đẹp của nữ tử trước mắt, nhẹ nhàng
như khinh vân xuất tụ (mây bay qua núi), lại xinh đẹp không gì sánh được,
cái gọi là quỳnh tư hoa mạo liền là như thế, chỉ là một đầu tóc đen thả
xuống, cả người liền có vẻ mềm mại uyển chuyển theo.

Nàng vẫy vẫy tay, Đoạn Vân Tụ hiểu ý, ở trước gương đồng ngồi xuống.

Diệp Tú Thường nhưng không có bắt đầu sơ búi tóc, mà là cầm một cái

kéo cắt xuống một lọn tóc của Đoạn Vân Tụ, thấy Đoạn Vân Tụ kinh ngạc,
liền ghé vào bên tai nàng, cười nói: “Đây cũng là một chuyện cần làm trong
đêm tân hôn, kết tóc...”

Đoạn Vân Tụ cười cười, thầm nghĩ thật sự là tập tục hay, này từng sợi

từng sợi tóc đen được buộc cùng một chỗ, làm sao còn có thể gỡ chúng ra...

Diệp Tú Thường lại cắt xuống một lọn tóc của mình, sau đó dùng một

sợi tơ màu đỏ tinh tế đem tóc hai người buộc cùng nhau, bỏ vào trong túi
thêu màu đỏ tự nàng thêu, mới bắt đầu chải tóc cho Đoạn Vân Tụ.

Tay Diệp Tú Thường thực khéo léo, nhưng nàng chải tóc cho người

trong lòng quá mức dụng tâm, đến nỗi phí không ít thời gian, cuối cùng lại
cài thạch anh hoa trâm lên cho Đoạn Vân Tụ, nắm tay nàng đứng lên.

Hai cái tuyệt sắc thiếu nữ đứng ở nơi đó, bất đồng chính là Diệp Tú

Thường giá y đỏ thẫm là tơ lụa chế thành, ở nến đỏ chiếu rọi lưu chuyển
lên quang ảnh, mà giá y đỏ thẫm của Đoạn Vân Tụ có phủ một tầng lụa
mỏng, hiện ra như ảo mộng.

“Có đẹp hay không? Hai kiện giá y đều là ta tự mình làm. Huệ nhi hỏi ta

vì sao làm hai cái, ta nói lo trước khỏi họa, nàng nhất định không nghĩ tới
đây là đưa cho ngươi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.