HẠC MINH GIANG HỒ - Trang 673

Là thê tử, đối với yêu cầu của phu quân nàng không thể không đáp ứng,

theo Ngụy Thiếu Khiêm đi tới Âm Sơn. Nhưng mà nhìn thấy Đoạn Vân Tụ,
nhìn thấy nàng thanh tuyệt như băng tuyết, dung nhan lãnh đạm như băng
tuyết, nàng vẫn còn khó khăn để ngăn chặn run rẩy trong lòng. Rất muốn đi
qua ôm lấy nàng, sưởi ấm nàng, làm cho nàng đối với mình tràn ra tươi
cười ôn nhu. Nhưng mà không thể, không được phép, mục đích lần này
mình đi gặp nàng, không phải nối lại tình xưa, mà là làm triệt để kết thúc.
Từ đây chân trời góc biển, nàng là ma đầu của Ma giáo, mình là phu nhân
của Ngụy thị, hai người chỉ có thể rút kiếm tương hướng, vĩnh viễn làm
địch nhân...

Ngụy Thiếu Khiêm nhìn thấy ánh mắt hai người giao hội, ánh mắt dần

dần hung ác, trên mặt lại hiện lên ý cười, ôm quyền mở miệng, “Đoạn Giáo
chủ tới đúng hẹn, thật sự là hạnh ngộ!”

“Hạnh ngộ, Ngụy bảo chủ.” Đoạn Vân Tụ nhìn lướt qua Ngụy Thiếu

Khiêm, hờ hững đáp lại.

“Nhớ lần đầu gặp mặt, Đoạn Giáo chủ vẫn là thân nam nhi, không nghĩ

tới trong nháy mắt liền biến thành một nữ tử, còn là nữ tử tuyệt sắc, hơn
nữa sở thích khác hẳn với thường nhân, thật sự là chuyện lạ lùng a...” Ngụy
Thiếu Khiêm ý cười không giảm.

Đoạn Vân Tụ nhìn thoáng qua Diệp Tú Thường, lại nhìn thấy Ngụy

Thiếu Khiêmđã trở thành phu quân Diệp Tú Thường, trong lòng âm ỉ nhè
nhẹ đau, nhưng trên mặt lại thanh thanh đạm đạm, “Ta vốn là nữ tử, cũng
thích nữ tử, ham thích này, Ngụy bảo chủ quản không nổi đâu...”

Ngụy Thiếu Khiêm không giận ngược lại cười, “Quản không nổi? Ngươi

là giáo chủ ma giáo, làm nhiều điều bất nghĩa, xâm phạm địa bàn bạch đạo
ta, lại làm chuyện điên đảo luân thường, nhân sĩ chính nghĩa ta người người
đều có thể giết!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.