HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 1007

Nhưng không đợi hắn mở miệng nói tiếp, lão Kiền đã nói ngay,

“Không thể đi xuống.”

Tất cả mọi người sững sờ.

“Á… Vậy phía dưới kia…” Liệt Tâm Dương thử thăm dò.

Bên chân lão Kiền có một đống củi, có vẻ hắn đang đốn củi.

Nhặt cái búa dùng để chẻ củi dưới đất lên, lão Kiền nhàn nhạt nói,

“Không có Hải Long thì căn bản không có khả năng đi xuống, mà Hải
Long thì đã tuyệt chủng rồi.”

Giọng lão Kiền cực thấp, cũng hàm hàm hồ hồ, chẳng khác gì đang tự

lầm bầm, nhưng trong những người ở đây có không ít cao thủ, nhĩ lực tốt
nên nghe thấy rất rõ ràng… Hải Long?

Bạch Ngọc Đường hỏi, “Phía dưới là cái gì?”

Lão Kiền liếc hắn, nhàn nhạt cười, “Giao nhânkia là của ngươi?”

Bạch Ngọc Đường theo bản năng nhìn Giao Giao bên người, khẽ gật

đầu một cái.

“Nhỏ như vậy…” Lão lắc đầu, “Ngươi không nuôi sao?”

Bạch Ngọc Đường sửng sốt.

Triển Chiêu cũng không khỏi sững sờ.

Triển Chiêu vuốt cằm quan sát Giao Giao – Hình thể Giao Giao vốn

cao lớn hơn người bình thường, nhưng lão già kia lại nói nó bé… Có điều
cũng phải ngẫm lại, Giao Giao suy cho cùng khá giống Tiểu Tứ Tử, vẫn
còn là một đứa bé ngây thơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.