HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 1111

Một câu của Túc Thanh làm cho Trâu Lương cảm khái nghìn lần –

Gánh váctrọng trách? Tên yêu nghiệt này, có thứ gì mà không muốn hay
không thể sao? Cho dù có đụng tới gì cũng đều thoải mái buông tay xem
như không có gì quan trọng, sao có thể đảm đương trọng trách?

Yêu Trường Thiên và Ân Hậu cũng nhìn về phía Lâm Dạ Hỏa trên

không trung, “Lại nói, nó học được chiêu Hoả Phương Liệt Thiên sao?”

Đại sư Vô Sa im lặng không nói gì.

Yêu Trường Thiên híp mắt, nhìn Lâm Dạ Hỏa đang xoay mòng mòng

giữa không trung, kinh ngạc, “Như vậy cũng không tức giận sao?”

Đại sư Vô Sa đỡ trán, “Ngoại trừ việc bị chê là béo đen xấu xí, thì

những chuyện khác đứa bé này chẳng để ý đâu.”

Mọi người ngẩng mặt suy nghĩ – Hình như là vậy! Triển Chiêu, Bạch

Ngọc Đường cùng Triệu Phổ đều có những lúc tức giận, nhưng Lâm Dạ
Hỏa thì… Lần nhặt được Ngai Ngai đó có tính là tức giận không? Tuy hắn
có đánh mấy tên ác nhân thành thịt nát nhưng dường như cũng không phải
là tức giận, nhiều lúc tính tình Lâm Dạ Hỏa rất giống như mấy đứa trẻ đùa
giỡn cho vui mà thôi.

“Trước kia lúc nó sử dụng chiêu Hoả Phượng Liệt Thiên là ở tình

huống nào?” Ân Hậu hỏi.

“Cũng chẳng phải là tình huống đặc biệt gì.” Túc Thanh nhíu mày,

“Càng không phải bị chọc tức gì đó…”

“Lúc nó dùng chiêu này.” Lúc này, chợt nghe Yêu Trường Thiên chậm

rãi hỏi một câu, “Hòa thượng có ở đó không?”

Tất cả mọi người sửng sốt nhìn về phía lão.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.