HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 1146

Hai người bọn họ nghe nói từ thời thiếu niên đã như thế, khi còn nhỏ

cũng hay như vậy, Yêu Vương mỗi tay dắt một người, mang theo hai người
bọn họ đi khắp nơi…

Thiên Tôn luôn ngẩng đầu nghiêm mặt nhìn Yêu Vương, mặc kệ Yêu

Vương có đang nói chuyện hay không, Thiên Tôn đều có thói quen nhìn
ngài. Đi nhanh hơn mọi khi, lôi kéo tay Yêu Vương, cố gắng bước kịp nhịp
chân ngài.

Ân Hậu cũng nắm tay Yêu Vương, hạ mắt chậm rì rì đi theo từng bước

của ngài, ánh mắt khi thì nhìn đất, khi thì nhìn vu vơ không xác định, Yêu
Vương gọi, ông mới ngẩng đầu lên nhìn một cái, tầm mắt thường sẽ đạt ở
khoảng không phía trên đầu Yêu Vương.

Bạch Quỷ Vương nhẹ thở một hơi, nhớ tới tên bộ hạ Sán Thản tự cho

là thông minh của mình.

Năm đó khi hai người vừa giao đấu, Bạch Quỷ Vương đã phát giác ra

sự bất thường, Sán Thản bị kinh sợ bởi nội lực của Thiên Tôn, đến thở dốc
còn thấy khó khăn.

Mà Thiên Tôn đứng đối diện lại vẫy tay với hắn, còn nghiêng đầu hỏi,

“Ngươi đang sợ gì thế? Lại đây, để ta còn giết ngươi. Nhanh lên, Yêu
Vương nói phải tốc chiến tốc thắng.”

Yêu Trường Thiên lại thở dài, Yêu Vương kêu Thiên Tôn đi giết một

người để răn trăm người, muốn đe dọa binh mã Bạch Quỷ tộc, cho nên
Thiên Tôn vừa xuất chiêu đầu tiên đã đánh Sán Thản thành từng mẩu băng
vụn.

Lúc ấy, nỗi sợ lan tràn khắp cả Bạch Quỷ tộc, người Bạch Quỷ tộc vốn

dung mãnh gan dạ, nhưng mà một thiếu niên ấy, làm bọn họ sợ đến mức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.