HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 1269

khỏe mạnh cường tráng đều bỏ đi, để lại người già yếu tự sinh tự diệt, thôn
làng dần dần tiêu vong.”

Triển Chiêu tạm hiểu được. “Vậy thì có gì khác so với những thôn

làng bị bỏ hoang hay thôn bị bệnh dịch? Vì sao lại gọi là thôn Tông Tổ?”

“Loại thôn này còn được gọi là thôn bị thần linh vứt bỏ, nghĩa đúng

như tên, chính là thôn trang bị thần linh vứt bỏ.” Bạch Ngọc Đường nói.
“Mà Tông Tổ, là những người cứu được loại thôn trang này.”

Triển Chiêu kinh ngạc, “Cứu thế nào? Tông Tổ cũng là Thần y như

Công Tôn sao?”

Lỗ Nghiêm cười “ha ha” hai tiếng. “Tông Tổ chẳng qua chỉ là lũ lừa

đảo, có tài đức gì mà được ví là Thần y như Công Tôn?”

Triển Chiêu khó hiểu mà nhìn Bạch Ngọc Đường.

Bạch Ngọc Đường giải thích, “Từ xưa Tông Tổ đã được thuật lại trong

truyền thuyết dân gian, bọn họ xuất hiện tại thôn làng gặp dịch bệnh, máu
của Tông Tổ có thể trị bách bệnh, chỉ cần Tông Tổ rót vào trong giếng
nước một chén máu của mình thì thôn dân uống nước đó có thể sống...
nhưng họ phải trả một cái giá.”

“Giá gì?” Triển Chiêu hỏi.

“Phải giao cho chúng những đứa trẻ dưới mười tuổi trong thôn.” Bạch

Ngọc Đường nói. “Hơn nữa từ đó về sau, mỗi năm người trong thôn trang
phải giao ra phân nửa thu nhập của mình kính dâng cho Tông Tổ.”

Triển Chiêu nhíu mày, “Vậy không phải là mượn gió bẻ măng sao?”

“Không chỉ như vậy.” Bạch Ngọc Đường nói tiếp. “Mỗi lần Tông Tổ

đều xuất hiện vào lúc thôn trang bùng phát ôn dịch, mà có một số thôn còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.