HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 1272

Lỗ Nghiêm gật đầu, “Muội muội của Tề Thiên trúng độc không nặng

lắm nên khỏe lại rất nhanh, tiểu nha đầu thông minh lanh lợi kể lại mọi
chuyện trong thôn. Bùi Tướng quân lập tức mang người đuổi đến thôn
nhưng đám người Tông Tổ đã sớm nghe phong phanh mà bỏ chạy mất
dạng, bắt theo hai mươi tiểu hài nhi trong thôn, cướp đi hơn phân nửa tài
sản. Sau đó lang trung liền chế thuốc cứu được đại đa số thôn dân, nhưng
kiếp nạn này đã hại chết mấy chục mạng người, khiến cho rất nhiều người
nhà tan cửa nát, thôn Hồng gia có thể nói là tổn thất nặng nề. Bây giờ mà
đến hỏi thăm thì người trong thôn chỉ cần nghe nhắc đến tên Tông Tổ đều
phải nghiến răng nghiến lợi.”

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường đều gật đầu, cảm thấy Tông Tổ kia

cực kỳ đáng giận.

“Tề Thiên bởi vì trúng độc lại lặn lội đường xa, bị thương rất nặng,

bệnh nặng không khỏi.” Lỗ Nghiêm lắc đầu, “Lúc ấy lang trung trong quân
doanh đều bảo là đã hết thuốc chữa, thế mà sau đó lại được Hữu Tướng
quân chữa khỏi.”

Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường nghe xong đều cảm thấy ngạc

nhiên —— Long Kiều Quảng ngoại trừ nói nhiều ra còn biết cả chữa bệnh
nữa sao?

Lỗ Nghiêm dở khóc dở cười, “Nói đến rất buồn cười, lúc đó Hữu

Tướng quân cũng chỉ mới mười tuổi, người được hắn nhặt về, nghe nói
không cứu nổi thì hắn rất không cam tâm. Có một ngày hắn ở trước cửa
chuồng ngựa nghe mấy người chăn ngựa nói có con ngựa cứ uể oải giống
như bị bệnh. Kiều Quảng quan sát hai con ngựa bị bệnh kia thì phát hiện
biểu hiện bệnh không khác mấy so với Tề Thiên, đều là toàn thân không có
sức lực, không nuốt nổi thứ gì, vì thế liền chạy đi hỏi lang trung chuyên
chăm sóc cho động vật trong quân doanh phải làm thế nào. Lang trung cứ
tưởng là ngựa nhà hắn bị bệnh, liền đưa thuốc cho hắn bảo pha vào nước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.