HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 1273

cho ngựa uống, cứ một bao thuốc một thùng nước, không được trộn quá
nhiều.”

Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường không hiểu sao tự dưng cảm thấy

mình có thể đoán được kết quả...

Lỗ Nghiêm lắc đầu, “Kiều Quảng thật sự lấy thùng gỗ chuyên dùng

cho ngựa uống nước đổ vào một bao thuốc, xách cổ Tề Thiên đang ốm liệt
giường dậy rồi cho Tề Thiên uống hết cả thùng nước thuốc đó.”

Triển Chiêu há hốc miệng, “Nhiều nước như vậy?”

Lỗ Nghiêm phá lên cười, “Tề Thiên kia phải gọi là cực thảm, bị đổ

đầy một bụng nước thuốc, ói đến mật xanh mật vàng. Sau khi Bùi Xán biết
được liền cầm roi quất ngựa đuổi theo Kiều Quảng định đánh nát mông
hắn... Thế nhưng kỳ lạ chính là Tề Thiên ói ra như vậy, vài ngày sau độc từ
từ được giải. Đúng là chó ngáp phải ruồi, nửa tháng sau Tề Thiên khỏi
hẳn.”

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường đều gật đầu cảm khái —— cũng là

kỳ duyên.

“Không biết có phải là vì đại nạn không chết tất có hạnh phúc về sau.”

Lỗ Nghiêm lão gia tử cười lắc đầu. “Từ nhỏ đến lớn Tề Thiên cứ như vậy,
giống hệt như Ôn Thần, đi đến đâu thì chỗ đó xui xẻo đến đấy, bất quá bản
thân hắn thì lại cực kỳ may mắn.”

“Với ai cũng công hiệu sao?” Triển Chiêu hỏi.

“Ừm... đa số đều hữu hiệu.” Lỗ Nghiêm lão đầu nhi vuốt râu nói.

“Cũng có liên quan đến ý muốn của Tề Thiên, ta cảm thấy nếu hắn muốn ai
xui xẻo thì người đó liền gặp xui xẻo... vì mỗi lần xuất chiến thì phe ta
không hề có ai gặp chuyện gì trong khi quân địch thì liên tiếp gặp xui.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.