HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 1432

Hôm nay trăng tròn treo trên cao, cảnh đẹp trăng tròn ở Tây Vực

không thể thấy được ở vùng Trung Nguyên, mặt trăng không treo giữa
không trung mà như di động theo bước chân người, sao trên trời cũng như
đang chuyển động, xung quanh ngoại trừ Lăng Yêu Hậu ra thì chỉ còn
những cồn cát trùng trùng điệp điệp.

Mọi người hoàn toàn không có hứng thú du ngoạn mà lúc này đều bị

cảnh đẹp trước mắt thu hút.

Lâm Dạ Hỏa cảm thán, “Nơi này bất kể là đến bao nhiêu lần cũng

nhìn không chán ha!”

Thiên Tôn chắp tay sau lưng, đứng trước pho tượng Yêu Hậu khổng lồ

phía trước, ngẩng đầu nhìn.

Tiểu Tứ Tử cũng đứng bên cạnh Thiên Tôn, ngửa mặt nhìn cùng ông.

Tiểu Tứ Tử hỏi, “Tôn Tôn, đây là Yêu Hậu ạ?”

Thiên Tôn gật đầu, “Đúng vậy.”

“Bà ấy là người tốt sao?”

Thiên Tôn lắc đầu, trả lời rất thẳng thừng. “Bà điên đệ nhất Tây Vực!”

Lâm Dạ Hỏa tò mò hỏi Thiên Tôn, “Lão gia tử, người quen của người

ạ?”

Thiên Tôn liếc nhìn hắn, “Cũng không phải không đúng, là tự tay ta

chém chết!”

Lâm Dạ Hỏa nguyên bản chỉ muốn giỡn một câu, vừa nghe câu trả lời

của Thiên Tôn thì giật mình.

Những người khác cũng kinh ngạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.