HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 1536

Công Tôn lấy một cái bình, mở nắp ra nhìn thử chất lỏng sóng sánh

bên trong, lại quơ quơ trước chóp mũi ngửi thử, liền vội vàng nghiêng đầu
tránh đi, nói với Lâm Dạ Hỏa, “Máu!”

Lâm Dạ Hỏa tuy không bằng Bạch Ngọc Đường chỉ cần liếc mắt nhìn

núi bạc là có thể đoán được số lượng, nhưng chỉ nhìn lướt qua vẫn có thể
tính được ở đây có ít nhất hơn một nghìn cái bình nhỏ, chẳng lẽ đây chính
là số máu bị “Tông Tổ” lừa được từ trước đến giờ?

Công Tôn nói với Lâm Dạ Hỏa, “Những thứ này đều không quá một

tháng!”

Lâm Dạ Hỏa hít một ngụm khí lạnh. “Hả? Một tháng mà nhiều bình

như vậy?”

Công Tôn quơ quơ cái bình, “Máu để lâu sẽ khô, thứ này còn chưa

khô, tuy có bỏ thuốc bột nhưng cũng sẽ không để quá một tháng được!
Tông Tổ lừa máu đã mấy chục năm, trước đây không biết còn đến bao
nhiêu nữa!”

Lâm Dạ Hỏa bĩu môi. “Nhanh chóng ném tên lệnh thôi! Giống như

suy đoán lúc trước, cái ổ này chẳng tốt lành gì!”

Hai người ra khỏi phòng thì liền nhìn thấy trên hành lang phía trước,

Triển Chiêu đang mai phục bên tường ngay sát cửa gian phòng của Vạn sư
phụ nghe lén đối thoại bên trong.

Không biết Triển Chiêu đã nghe được cái gì mà Lâm Dạ Hỏa và Công

Tôn ở cách thật xa cũng nhìn thấy được mặt Triển Chiêu trắng xanh, sắc
mặt thối vô cùng.

Công Tôn khó hiểu nhìn Lâm Dạ Hỏa —— làm sao vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.