HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 176

Triệu Phổ xoay người, tiến đến trước mặt Tiểu Lương Tử, thấp giọng

nói, “Ngươi có biết Ánh Tuyết Cung là một nơi vĩnh viễn sẽ không bao giờ
cháy không?”

Tiểu Lương Tử kinh ngạc, “Thật sự sao?”

Triệu Phổ gật đầu, “Thời điểm lần trước khi đi Ánh Tuyết Cung, trong

lúc ăn cơm chúng ta có tán gẫu cùng Bạch phu nhân về quá trình khởi công
xây dựng, năm đó đám thợ thủ công xây dựng nên tòa cung điện này đã
thoa lên đó một lớp dầu sơn mài rất đặc biệt, có lớp sơn mài ấy thì cho dù
dùng lửa đốt, phòng ở Ánh Tuyết Cung tuyệt đối cũng không cháy.”

Tiểu Lương Tử sờ sờ cằm, “Con hình như đã từng nghe qua… Chẳng

lẽ nguyên nhân khiến những con cá kia đổi màu, là vì nước sơn mài đó tự
nhiên chảy vào hồ sao?”

“Suy nghĩ tiếp.” Triệu Phổ dẫn dắt cho Tiểu Lương Tử, để nhóc tự hỏi.

“Quạ màu ở núi Bình Chung có tính chất giống cá ở Ánh Tuyết Cung,

chứng tỏ đám quạ này đã nhiễm nước sơn mài… Hoặc là, uống nước có
chứa chất sơn mài…” Tiểu Lương Tử được Triệu Phổ khẳng định liền theo
ý nghĩ này tiếp tục phát triển, “Những con quạ này đen đều từ trong núi bay
ra, nói cách khác hẳn là có người ở trong núi này dùng nước sơn mài để
phòng cháy thứ gì đó…”

Nói tới đoạn này, Tiểu Lương Tử há to miệng, “Bởi vì có người muốn

phóng hỏa! Nhưng phóng hỏa ở sau núi Bình Chung sẽ bị ngộp khói mà
chết! Cho nên để tự bảo vệ mình, tất nhiên tránh ở trên núi sẽ càng an toàn.
Mà vì sợ bị đám cháy gây hại, cho nên mới tìm một chỗ trốn ở trên núi rồi
dùng loại nước sơn này?!”

Triệu Phổ vươn tay, đem một lá cờ nhỏ cắm ở lưng chừng sườn núi

Bình Chung, chỗ đó là vị trí tránh gió, “Hẳn là gần ngay bên này!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.