HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 201

“Cũng bởi vì hắn là lộng thần, cho nên hắn so với ai khác đều mong

cha ta trở thành một hôn quân.” Ngữ điệu Lan Khắc Minh rất bình tĩnh, “Sẽ
không ai xuống tay sát hại chỗ dựa vững chắc của mình! Chuyện này đối
với Tư Minh không có chỗ nào tốt, đối với ta cũng không tốt… Đối với tất
cả mọi người cũng đều không phải chuyện gì tốt, nếu đã như vậy thì đến tột
cùng là ai đã làm?”

Hào Hạt nhìn Lan Khắc Minh.

“Sau đó, ta thật cẩn thận nghĩ lại.” Lan Khắc Minh vừa nhấc mắt, nhìn

Hào Hạt, “Ta phát hiện ta đã sai rồi! Không phải đối với ai cũng không có
lợi, mà đối với một người, người này chính là kẻ có lợi!”

Hào Hạt theo bản năng mà nuốt nước miếng.

“Nếu ta cùng Khắc Di đều lần lượt bị hại… Thì người bị hoài nghi

muốn soán quyền nhất định là Tư Minh!” Lan Khắc Minh nói, “Trên tay
ngươi có binh mã, tính cả bộ hạ của ta, hai bên cùng nhau đồng thời thảo
phạt Tư Minh để báo thù cho chúng ta, đến cuối cùng Bình Chung sơn
không phải là của ngươi rồi sao? Ngươi không những có thể soán vị mà còn
có thể lưu lại cái thanh danh trung thần lương tướng đấy!”

Hào Hạt nghe đến đó, đột nhiên nở nụ cười, vươn tay cầm lấy cái chén

kia, “Thiếu chủ thật sự là thông tuệ.” Hắn đem nước trà trong chén đổ lên
mặt đất rồi để chén lại trên bàn.

Nhìn lại Hào Hạt, nụ cười trên mặt hắn đã không thấy đâu nữa, biểu

tình âm trầm thủ nhi đại chi(30), “Có điều có một chỗ, thiếu chủ có thể đã
nói sai rồi.”

(30)Chỉ người hoặc sự vật nào đó thay cho người hoặc sự vật khác.

Lan Khắc Minh nhìn hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.