HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 2064

Triển Chiêu dựa vào khung cửa sổ, nhìn Lôi Nhạc cười đến vô hại,

“Nói một cách đơn giản, chính là ngươi muốn biết giữa hai người lùn ai lùn
hơn, cúi đầu nhìn là được, nhưng phải biết rằng giữa hai người cao, ai cao
hơn thì ngươi phải nhanh chóng cao hơn, hoặc là trèo lên vị trí rất cao.
Huống chi hai người cao kia còn đứng trên đỉnh núi mà ngươi lại đứng
dưới chân núi nhìn lên, hỏi gió núi xem hai người bọn họ ai cao hơn?
Ngươi hy vọng gió núi sẽ nói cho ngươi biết điều gì đây? Bản thân gió núi
còn choáng váng, bất luận cơn gió nào nói linh tinh với ngươi rằng ai cao ai
thấp, là thiện hay ác, vậy đều là suy nghĩ của bản thân cơn gió đó, có quan
hệ gì với sự thật không?”

Triển Chiêu nhẹ nhàng khéo léo nói mấy câu, chọc cho mọi người

trong lâu ngầm hiểu mà cười, ngay cả Minh Tây sư thái cũng phải nở nụ
cười, Huyền Ninh tức đến giậm chân, “Con mèo miệng lưỡi bén nhọn nhà
ngươi!”

Ba vị đại sư còn lại lại đều ôm tim —— sau công phu mèo ba chân là

gió núi... đả kích lần hai.

Ngũ gia gật đầu, phỏng chừng thức ăn hôm nay của mèo không tồi,

mồm miệng càng thêm lưu loát.

Triển Chiêu trêu chọc mấy kẻ nhàm chán xong thì thân hình nhoáng

lên một cái, mọi người liền nhìn thấy một hồng ảnh rơi xuống bên cạnh
Bạch Ngọc Đường.

Triển Chiêu ngồi xuống bên cạnh Ngũ gia, khuỷu tay huých nhẹ hắn

xem như chào hỏi, thuận tay nhét một quả mận cho hắn.

Ngũ gia cầm quả mận không hiểu mà nhìn Triển Chiêu.

Triển Chiêu như hiến vật quý, “Nếm thử.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.