HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 2063

“Sự thật chính là cả hai người đều lợi hại, một đám công phu mèo ba

chân như các ngươi không có tư cách để bình phán!”

Lúc này, một giọng nói êm tai dễ nghe ngoài cửa sổ nhẹ nhàng bay

vào.

Khoảnh khắc Ngũ gia nghe thấy âm thanh này, động tác trong tay hơi

chững lại, khóe miệng... vô thức mang theo ý cười.

“Trên đời này, sự thật phàm là qua lòng người một lần, lại qua miệng

người một lần, không còn là sự thật nữa. Thiên Tôn trong cảm nhận của các
ngươi không phải là Thiên Tôn thật sự. Ân Hậu trong cảm nhận của các
ngươi cũng không phải là Ân Hậu thật sự. Đổi cách nói khác, nếu trong
lòng ngươi muốn Thiên Tôn mạnh hơn, như vậy tự nhiên có thể tìm được
cả trăm nghìn lý lẽ để giữ vững niềm tin của các ngươi. Tương tự, nếu
trong lòng ngươi muốn Ân Hậu mạnh hơn, như vậy luôn có thể tìm được
vô số lý do để chứng minh Thiên Tôn yếu hơn. Bất luận là so sánh như thế
nào cũng đều là so sánh trong lòng ngươi, không liên quan gì đến sự thật
cả.”

Nhóm tiểu đồ đệ Phái Thiên Sơn chớp mắt mấy cái, gật đầu —— thì

ra là ý này! Miệng lưỡi của vị này cũng lợi hại lắm!

Ngẩng đầu lên nhìn thì chỉ thấy không biết từ khi nào, Triển Chiêu

một thân hồng y tay cầm Cự Khuyết đặt sau lưng đã đứng trên lan can
ngoài cửa sổ. Vạt quan bào hồng sắc, dây đỏ đính trên mũ quan, mái tóc
đen, đều khẽ phất phơ theo làn gió ngoài lâu.

Ý cười bên khóe miệng Bạch Ngọc Đường lan đến đáy mắt, ngẩng

đầu chỉ thấy mèo kia cũng đang cười tủm tỉm nhìn sang đây.

Thiên Tôn ngồi một bên ăn tôm vừa vặn nhìn thấy cảnh này, âm thầm

tán thưởng —— lợi hại nha Triển Tiểu Miêu! Mặt than của Ngọc Đường
nhà ta cũng chữa hết!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.