HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 2192

nên ngoài Công Tôn ra, tất cả mọi người không ai đọc quyển sách đó.

Công Tôn hỏi Công Tôn Mỗ, “Thái gia, Tà linh và Tử linh trong

truyền thuyết được ghi lại trên sách có quan hệ gì?”

Công Tôn Mỗ dường như đang do dự không biết có nên nói hay

không, liền nhìn thoáng qua Ân Hậu và Thiên Tôn.

Đúng lúc này, hung phạm kia mở miệng, “Mặc dù ta chưa từng gặp

qua chư vị nhưng đại khái có thể đoán ra thân phận, việc này không thể
giấu được nữa, chi bằng nói cho các người biết đi... tại hạ họ Vưu.”

Đám người Triển Chiêu cảm thấy dòng họ này không mấy khi gặp,

nhưng nhóm Thiên Tôn hiển nhiên tỏ ra rất giật mình.

“Ngươi là hậu nhân của Vưu Hạo?” Tiết Tẫn hỏi.

“Phải, ta gọi là Vưu Miễn... năm đó lộ ra địa điểm của Thiên Khanh

chính là ta.” Vưu Miễn nói xong, cúi đầu.

Triển Chiêu nhìn Bạch Ngọc Đường —— chuyện gì vậy?

Ngũ gia lắc đầu, Lâm Dạ Hỏa cũng nhún vai —— nghe không hiểu

lắm.

Mấy vị lão nhân gia liền nhìn Vưu Miễn chằm chằm, vẻ mặt rất phức

tạp, cuối cùng, Ân Hậu nhịn không được mở miệng, “Khả năng được việc
không đủ bại sự có thừa của Vưu gia các ngươi là tổ truyền sao?”

Tiết Tẫn cùng Lam Biện cũng thở dài một tiếng.

Mọi người trong trướng bồng một nửa nghi hoặc một nửa thở dài,

ngay giữa một mảnh trầm mặc, đột nhiên lại vang lên sấm sét. “Ngọa tào!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.