HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 2195

một chút...

Lúc này Triển Chiêu đang cẩn thận quan sát, đột nhiên cảm thấy an

tâm... không phải bình thường hắn nhận sai các bà bà, mà thường ngày...
quả thật đúng là Hắc Thủy Bà Bà, còn các bà bà khác đều ẩn đi, cho dù có
mở hội họp ngay trong chỗ của các bà bà thì họ cũng không xuất hiện; bởi
vì bây giờ nhìn lại, Hắc Thủy Bà Bà giơ tay nhấc chân, thậm chí cả ánh mắt
lẫn khí chất đều khác hẳn với nguyên bản.

Thiên Tôn và Ân Hậu hai lão gia tử không hiểu sao liền có chút

ngượng nghịu, không giống như dáng vẻ khi ở chung với Công Tôn Mỗ,
hiển nhiên... nhìn bọn họ thì có vẻ như Dư Khiếu Nguyên đáng sợ hơn
Công Tôn Mỗ.

Con mãng xà kia chính là con mãng xà ngủ bên ngoài lều của Hắc

Thủy Bà Bà, chậm rãi trườn vào trong lều, ngóc đầu lên rất cao.

Dư Khiếu Nguyên an vị trên chỗ lưng cong lên của nó, thần sắc vẫn là

chênh lệch rất lớn với Hắc Thủy Bà Bà nguyên bản.

Bởi vì thân thể của Hắc Thủy Bà Bà dừng lại không trưởng thành từ

thời niên thiếu, cho nên thần thái hành động đích thực mang theo chút dáng
vẻ của một thiếu nữ. Nhưng Dư Khiếu Nguyên thì không, ngoại trừ việc
thân thể thoạt nhìn rất nhỏ ra, dáng vẻ của bà càng giống như một nữ tử trẻ
tuổi, khí chất tuyệt hảo, hơn nữa so với Hắc Thủy Bà Bà hoàn toàn không
có tình cảm cùng biểu cảm, Dư Khiếu Nguyên dường như càng thêm ôn
nhu hơn một chút.

Công Tôn Mỗ nhìn Dư Khiếu Nguyên đến gần, mở miệng chào hỏi,

“Khiếu Nguyên, đã lâu không gặp!”

Dư Khiếu Nguyên cười tủm tỉm gật đầu với Công Tôn Mỗ, “Tiểu phu

tử, biệt lai vô dạng(*)!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.