HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 2352

Một bên quan đạo cách Hoàng thành Khai Phong không xa có một

rừng trúc lớn.

Sáng sớm hôm đó vừa vặn tuyết ngừng rơi, khắp núi đồi bị bao trùm

trong một màu ngân bạc, khi Triển Chiêu đi ngang qua, bị một con thỏ màu
đen đang nhảy nhót giữa tuyết thu hút sự chú ý. Mặc dù nói là vị Tiểu Miêu
gia của Ma Cung này từng thấy không ít mèo đen, thì đây là lần đầu tiên
mới nhìn thấy thỏ đen, vì vậy muốn bắt đến xem thử.

Con thỏ chạy xuyên qua rừng, lá trúc lay động theo gió, những chỗ

tuyết đọng trên cao rơi xuống, bên trong rừng trúc tựa như băng tuyết tiên
cảnh.

Tính ham chơi của Triển Chiêu liền tăng vọt, cả một đường nhảy nhót,

chạy tới chạy lui dính đầy tuyết trên người, chẳng khác nào người tuyết,
nhảy xuống đất, bắt chước con thỏ đen kia cũng đang dính đầy một thân
tuyết cùng nhau rũ tuyết, con thỏ thì rũ lông còn hắn rũ tay áo.

Ngưỡng mặt lên nhìn thân cây trúc cao chọc trời, đột nhiên Triển

Chiêu nảy ra ý tướng, muốn trèo lên đỉnh trúc ngắm cảnh tuyết, không biết
có thể nhìn thấy Khai Phong Thành chìm trong tuyết không.

Nếu là người tập võ bình thường, thân cây trúc này mềm dẻo như vậy,

sao có thể trèo lên đến đỉnh, nhưng với Triển Chiêu mà nói lại chỉ là
chuyện nhỏ.

Chọn một cây trúc cao to nhất, Triển Chiêu nhảy lên trên đỉnh rừng

trúc, đứng trên ngọn trúc phóng mắt nhìn ra xa... cảnh tuyết mênh mông
khiến cho tâm hồn thật thư thái.

Đúng lúc này, cổng hoàng thành Khai Phong Thành rộng mở, hai tiếng

la mở đường vang lên, tấm bảng "Công Chính Liêm Minh Túc Tĩnh Tị"
xuất hiện trước mắt Triển Chiêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.