HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 2354

Triển Chiêu khó hiểu, đang yên đang lành mà đi, lấy chiếu ra để làm

chi?

Chỉ thấy quan sai đem chiếu trải ra phủ lên hết trên quan lương.

Cơ hồ ngay khi xe quan lương cuối cùng được trùm kín thì đồng thời,

Triển Chiêu cảm nhận được gió mạnh quét qua tai... lại ngẩng đầu lên,
những bông tuyết mới nãy còn bay lác đác không ngừng rơi xuống.

Bầu trời vẫn mờ mịt, so với vừa rồi có vẻ tối hơn một chút? Triển

Chiêu là người phía nam, đại khái có thể đoán được khi nào trời mưa
nhưng không đoán được khi nào tuyết sẽ rơi.

Lại nhìn lại vị đại quan mặt đen kia, chỉ thấy ông ngưỡng mặt nhìn đại

tuyết trút xuống từ trên trời cao, lại xoay sang nhìn từng chiếc từng chiếc
xe lương thảo được trùm kín, hài lòng gật đầu, cười...

Triển Chiêu đang xuất thần, chợt nhìn thấy trên giương mặt đen sì kia,

ngoại trừ hai màu trắng của tròng mắt ra lại xuất hiện thêm một vầng trăng
lưỡi liềm trắng... là một hàm răng trắng!

"Phụt..."

Triển Chiêu bị vị Bao Thanh Thiên đại danh đỉnh đỉnh chọc cười.

Chỉ thấy Bao đại nhân khoát tay với mấy người bên cạnh, ý là ——

tuyết rơi! Tăng tốc lên đường! Nhanh chóng đi cứu nạn thiên tai!

Triển Chiêu hơi nhoẻn miệng cười, chỉ là một nụ cười nhẹ, một tình

cảm ấm áp vô danh sinh ra từ tận đáy lòng —— quả nhiên là một vị quan
tốt!

Ánh mắt Triển Chiêu nhìn lướt qua đội ngũ đi tuần đang từ từ tiến lên,

không biết vì cái gì, hắn bắt đầu quan sát bọn thị vệ xung quanh cỗ kiệu,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.