HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 2522

Chính lúc này, nhị lão đột nhiên lui về phía sau một bước, Ân Hậu nói,

"Cái gì đi ra..."

Vừa mới dứt lời liền thấy sương mù phía trước hơi tản ra một chút về

hai bên, lộ ra một khe hở, Tiểu Tứ Tử kéo Bạch Ngọc Đường, Bạch Ngọc
Đường kéo Triển Chiêu đi ra.

Mọi người kinh hỉ, Tiểu Tứ Tử lại quay người lại chạy vào trong màn

sương.

Công Tôn mở to hai mắt nhìn Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường, hai

người đều khoát tay với hắn, chẳng mấy chốc, Tiểu Tứ Tử kéo Lâm Dạ
Hỏa chạy ra, trên đầu Hỏa Phượng toàn là lá cây, vừa đi vừa lắc đầu, "Phi
thân lên trên không được, thiếu chút nữa là bị cành cây đâm chết rồi."

Ân Hậu và Thiên Tôn liếc mắt nhìn nhau.

Tiền Thiêm Tinh cũng kinh ngạc nhìn Tiểu Tứ Tử kéo ba người lớn

hoàn hảo không tổn hao gì từ trong màn sương mù dày đặc ra, chỉ thấy tiểu
tử kia lại chạy vào, đem hai sọt thuốc nhặt ra, đặt bên chân Công Tôn.

Công Tôn sửng sốt một lúc, khôi phục lại tinh thần, vội vàng kéo Tiểu

Tứ Tử lại ôm lấy, vừa ngẩng đầu mờ mịt nhìn Triển Chiêu, Bạch Ngọc
Đường cùng Lâm Dạ Hỏa —— đã xảy ra chuyện gì?

Lâm Dạ Hỏa vừa phủi tóc vừa nghiêng đầu, "Ta đi vào rồi thì chẳng

thấy gì cả, định phi thân lên trên nhưng cánh rừng sương mù kia như có
quỷ vậy, không phân biệt được cao thấp, hơn nữa không nghe thấy bất kỳ
thanh âm gì! Ta đang nhảy tại chỗ thì đột nhiên sương mù tách ra, sau đó
Tiểu Tứ Tử chạy đến kéo ta đi ra."

Triển Chiêu cũng gật đầu, "Sau khi đi vào ta không tìm thấy Tiểu Tứ

Tử và Ngọc Đường, đang lo lắng thì đột nhiên sương mù cũng tách ra, Tiểu
Tứ Tử kéo Ngọc Đường đến rồi kéo ta đi ra, giống như..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.