HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 262

Triển Chiêu khoát tay với hắn, “Ở đây có chuyện trọng yếu cần phải

thảo luận a, chiến sự gì đó ngày mai hãy nói.”

“Chuyện gì mới được?” Hỏa Phượng khó hiểu, “Hai ngươi cũng thật

là, trên đời này còn có chuyện gì so với chiến sự còn quan trọng hơn sao?!”

Triển Chiêu nhìn hắn trong chốc lát, nói, “Cho nên mới nói ngươi

muốn nghe chiến sự chứ không phải câu chuyện truyền kỳ về cái người
thầm mến Thiên Tôn nhiều năm nhưng không chiếm được cũng như được
Thiên Tôn đáp lại kết quả mới tìm tới Liêu quốc làm nơi nương tựa mai
danh ẩn tích ai ngờ hiện giờ lại xuất hiện ở nơi này.”

Hỏa Phượng vươn tay đem cái ghế tới rồi ngồi xuống, vẻ mặt nghiêm

túc, “Chiến sự gì gì đó ta mặc kệ, quản nó làm chi, nói tiếp chuyện kia đi!
Nói lại thật kỹ càng tỉ mỉ!”

Bạch Ngọc Đường không nói gì mà nhìn Triển Chiêu – Đây đều là

ngươi tự nói, còn ta cái gì cũng không nói!

Dù sao bên ngoài binh lính đều đang bận rộn, mọi người lại không có

chuyện gì gấp, Ngũ gia đơn giản đem ghế dựa tới, ba người vây quanh cái
bàn ngồi xuống, vừa uống trà vừa nói về sự tình trước kia.

Sáng sớm hôm sau.

Thiên Tôn và Ân Hậu rời giường đi ra bên ngoài quân trướng, vừa

nhìn thì giật nảy mình… Chỉ thấy tối hôm qua Bình Chung thành còn đầy
đất, bùn cát và đá vỡ, lúc này đã được dọn rửa sạch sẽ.

Còn có quân binh Triệu gia quân đang tu sửa lại các phòng ốc tổn hại,

tất cả đều ngay ngắn theo thứ tự, núi Bình Chung mở ra cái đường hầm kia,
có người ở đó làm thành một con đường, tạo thành một quan đạo bằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.