HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 2620

Ngũ gia khẽ nhướng mày —— có manh mối?

Ân Hậu nghĩ nghĩ, ý bảo, "Trước đi xem đã, lát nữa nói sau."

Bạch Ngọc Đường gật đầu cùng nhị lão lên núi.

Đứng trên núi nhìn xuống, hóa ra là bên kia núi được phủ kín loại

trứng này... nguyên một triền núi kéo đến trước vách núi của ngọn núi đối
diện.

Mà ở chân ngọn núi đá cao chót vót phía đối diện kia, có một sơn

động rất lớn, tối đen.

Mọi người đứng trên đỉnh núi mà nhìn.

Thật lâu sau, Bạch Ngọc Đường mới nói, "Số lượng hài cốt hẳn là

giống với số lượng đầu lâu kia."

"Tà môn ha!" Lâm Dạ Hỏa cảm thấy rất khó hiểu. "Ai ăn no rửng mỡ

bày ra cái trò này, đầu người thì cất trong rương, tách khỏi thi thể mà
chôn..."

"Chưa nói đến đầu người hay thi thể." Cửu vương gia ôm cánh tay ở

một bên lắc đầu, không có cùng góc nhìn, "Ta muốn nói là phát tài rồi!"

Tất cả mọi người nhìn hắn, "Phát tài?"

"Chỉ cần bốn mươi vạn thanh đao chém sắt như chém bùn này đã đáng

giá cả núi tiền rồi."

Trâu Lương cũng gật đầu, "Còn có bốn mươi vạn bộ khôi giáp."

"Ai..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.