HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 2851

sẽ không đánh thắng được Bạch Nhất Thanh. Thay đổi của hắn, có lẽ không
đơn thuần bắt nguồn từ ghen tỵ hoặc là không cam lòng, mà là một loại
cam chịu số mệnh nào đó!

"Là vận mệnh nha..."

Lúc này, Tiểu Tứ Tử được Công Tôn ôm trong lòng bỗng nhiên xen

vào một câu.

Người luyện võ nói chuyện phiếm, Công Tôn là thường dân, chen

miệng vào không lọt, bất quá nghe rất hăng say. Nhi tử trong lòng một câu
cảm khái nhân tiểu quỷ đại chọc cho hắn bật cười, vươn tay chọc cái bụng
của nhi tử.

(*) Nhân tiểu quỷ đại ý chỉ người thì nhỏ tuổi nhưng lại tinh ranh.

Đám người Triển Chiêu mỉm cười nhìn Tiểu Tứ Tử, không ai để ý tới

mấy vị lão nhân gia nhìn Tiểu Tứ Tử, vẻ mặt có vài phần bất đắc dĩ...

"Đây là số mệnh."

Đây là một câu mà Yêu Vương năm đó thích nhất lấy ra làm tổng kết.

Ân Hậu và Thiên Tôn còn nhớ rõ khi còn bé, nhìn thấy một việc gì

hay một người nào đó, đều lôi kéo Yêu Vương hỏi nguyên nhân. Mà Yêu
Vương, người có được trí tuệ tột đỉnh lẫn tài ăn nói cùng khả năng kiến
giải, lại thường dùng bốn chữ ngắn ngủn này đáp lại họ.

Vận mệnh đến tột cùng là cái gì? Quanh quanh co co bao nhiêu vòng,

cuối cùng Bạch Nhất Thanh và Khâu Ngạo Nguyệt vẫn là về lại mảnh đại
mạc này, cuối cùng hai người vẫn là phải liều mạng đến ngươi chết ta sống
để kết thúc tất cả. Nếu vào cái đêm thời niên thiếu kia, Khâu Ngạo Nguyệt
không ý thức được vận mệnh của mình, vậy kết cục vào giờ khắc này, có
phải sẽ thay đổi không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.