HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 2876

trí thuyền đắm, nhảy xuống biển, cuối cùng bảo bối trong thuyền đắm
không vớt lên được, chính mình lại gặp phải dòng nước ngầm, chìm sâu
xuống nước."

"Hắn không chết chứ?" Tất cả mọi người có chút lo lắng, nhưng lại

cảm thấy hỏi hơi bị thừa, nếu Vạn Trung chết thì sao có được Vạn Chú
Cung sau này.

"Khi Vạn Trung tỉnh lại thì ở trên một cái đảo nhỏ. Đảo này là một

hoang đảo, cực kỳ cằn cỗi. Vạn Trung đi một vòng trên đảo, phát hiện
hoang tàn vắng vẻ, không có thuyền cũng không có vật sống."

"Ai nha, nương tử của hắn còn đang bệnh nặng." Tiểu Tứ Tử có chút

lo lắng, "Làm như thế nào đây? Có người nào giúp hắn không?"

"Dưới tình huống của hắn không có người giúp, chỉ có một biện

pháp!" Thiên Tôn nhìn mọi người, ánh mắt kia ý là —— đổi thành các
ngươi thì các ngươi sẽ làm thế nào?

Cơ hồ là đồng thanh, đám người Triển Chiêu lập tức trả lời, "Tự cứu

mình!"

Ân Hậu nhìn trời.

Thiên Tôn rất bất đắc dĩ, "Hắn cầu Bồ Tát hỗ trợ."

"Hả?" Đám người Triển Chiêu rất kinh hãi, hiển nhiên không nghĩ ra

còn có chiêu này.

Ngũ gia ngây ra một lúc, hỏi một vấn đề rất ngốc, "Bồ Tát nào cơ?"

Thiên Tôn thở dài, "Vạn Trung chỉ là người bình thường, một tiểu hài

nhi mười bảy tuổi, dưới tình huống kêu trời trời không thấu, gọi đất đất
chẳng thưa, chỉ có thể khẩn cầu trời xanh, cầu lão thiên gia hỗ trợ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.