HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 309

Chờ Thiên Tôn đi đến trước mặt, Nghê Hạng Hạo từ trên mặt đất bò

dậy, há miệng nhìn Thiên Tôn, kêu lên, “Thiên Tôn! Ngươi không nhớ rõ ta
rồi! Ta là Nghê Hạng Hạo nha! Ta thật sự là Nghê Hạng Hạo!”

Lâm Dạ Hỏa cùng Triển Chiêu há to miệng – Ồ! Người này hóa ra

chính là cái vị trong truyền thuyết kia!

Chỉ có Bạch Ngọc Đường là nhíu mày – Giọng điệu khi bị đánh so với

nhiều năm trước vẫn cứ y chang nhau.

Ân Hậu thở dài – Đã nhiều năm như vậy rồi mà hình thức bị ăn đòn

vẫn hoàn toàn giống nhau

Còn lại Tiểu Tứ Tử và Tiểu Lương Tử là đồng thời cảm khái – Mặc dù

biết rõ chân tướng hắn bị đánh là vô cùng oan uổng, thế nhưng khi nghe
chính miệng hắn nói ra lại có cảm giác bị đánh là đáng đời!

Phía bên kia, bên trong Hắc Phong thành.

Triệu Trinh ôm Hương Hương, bước theo sau Nam Cung và Qua

Thanh, đi tới phía trước quân trướng của Triệu Phổ.

Bởi vì trong quân đội chỉ có một nguyên soái, cho nên sau khi biết

tình huống có chiến tranh bắt buộc phải đánh, Triệu Trinh cố ý không
thường xuyên xuất hiện trong quân doanh, tránh chuốc thêm phiền phức
cho Triệu Phổ.

Tuy nhiên, hôm nay Hương Hương có chút náo loạn, nói là nhớ Tiểu

Tứ Tử, nhớ Cửu Cửu, vì thế Triệu Trinh mới ôm bé đến mà bản thân hắn
cũng tò mò muốn biết tiến triển của cuộc chiến sự này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.