HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 404

về thì nằm mơ thấy ác mộng, bây giờ thì người chưa thấy! Nhiều người đến
miếu lạy chỗ này khi về nếu không phải đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì
chính là mất tích! Nhất định là có vấn đề! Chắc chắn là có yêu tăng trốn ở
trong này!”

Ân Hậu nhướng mày, “Trốn ở chỗ này thì có thể tìm được cái gì? Đi,

chúng ta đi dạo một chút.” Nói xong, vòng qua ngọn núi giả đi ra ngoài.

“Ai!” Thiếu niên nhanh chóng đuổi theo.

Cứ như vậy… Ân Hậu và Thiên Tôn tách ra một người trong chùa một

người trong tháp, hai thiếu niên chạy theo chậm rì ở phía sau, không rõ vì
sao lại biến thành tình huống này, hai người này là ai a?

Thiên Tôn từ tầng thứ nhất của tòa tháp đi thẳng đến tầng thứ chín, y

đứng ở tầng thứ chín, thò nửa người ra khỏi cái thang hình vòng tròn nhìn
xuống giữa.

Chín tầng dù sao cũng rất cao, thiếu niên kia vịn lan can cảm thấy

chân đã có chút nhuyễn, ngẩng đầu lên nhìn Thiên Tôn, chỉ thấy y chắp tay
sau hông lộ ra nửa thân người, nhìn chằm chằm xuống lầu dưới, khóe
miệng không hiểu sao còn mang theo ý cười.

Thiếu niên kia nuốt nước bọt trong miệng, ánh mặt trời chiếu xuyên

qua đỉnh tháp, rọi qua cửa sổ mà tiến vào, chiếu lên mái tóc bạc trắng của
Thiên Tôn thành màu vàng… Ánh mặt trời còn khuếch tánquanh đường nét
trên gương mặt y. Thiếu niên kia giương lớn đôi mắt mà nhìn, không khỏi
muốn bật thốt lên gọi một câu “Thần tiên”.

Thiên Tôn híp mắt nhìn chằm chằm dưới lầu thật lâu, đột nhiên hỏi,

“Ai, tiểu bằng hữu.”

Thiếu niên kia ngẩn người, nhìn khắp nơi – Chỗ nào có tiểu bằng hữu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.