HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 507

Mà ở một đầu khác, trong quân doanh.

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường ngươi một miếng ta một miếng đã

ăn xong gạo nếp ngó sen, cũng không quan tâm hung thủ kia là ai.

Triển Chiêu không cam lòng, bỏ chạy đi gửi tài liệu ở kho hàng Đổng

Thiên Dực.

Diện tích kho hàng này với diện tích giáo trường mà các tướng sĩ

thường thao luyện vào buổi sáng sớm không khác nhau lắm, bên trong sắp
xếp một hàng rương thật dài bày đầy tài liệu, bộ sách tự tay ghi chép… Cần
cái gì đều có hết.

Trước đây Triển Chiêu từng nghe Công Tôn nhắc qua nơi này quy mô

rất lớn, chính thức bước vào cửa rồi y mới biết được đến tột cùng có bao
nhiêu lợi hại!

Bạch Ngọc Đường cho dù chỉ cần xem qua là sẽ không quên được,

nhưng khi thấy lượng sách nơi này vẫn khiến hắn có chút buồn nôn.

“Miêu Nhi.” Bạch Ngọc Đường hỏi Triển Chiêu, “Ngươi muốn tìm

manh mối ở chỗ này sao?”

Triển Chiêu gật đầu, “Nếu vấn đề ở con nhện thì ta tìm sách có liên

quan tới nhện! Không chừng còn có thể tìm ra đầu mối gì đó!”

Nói xong, Triển Chiêu đi tìm nhân viên quản lí kho sách.

Quản lý kho sách nơi này có hơn hai trăm người, đều là thủ hạ Đổng

Thiên Dực, toàn bộ đều có trí nhớ phi phàm. Vừa nghe Triển Chiêu nói
muốn tìm sách về con nhện, bọn họ liền nhanh chóng tìm ra một quyển đưa
cho Triển Chiêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.